Nhưng theo hắn nhớ thì không phải lần đầu tiên tiểu hồ ly này nhìn thấy mình đã sợ quá mà khóc à? Sao bây giờ lại chịu thân thiết với hắn như vậy?
Trên mặt Giang Hựu Huy vẫn không có biểu cảm gì, nhưng sao Tô Cẩm Chi lại không hiểu được? Nhìn vào đôi mắt màu xám của hắn thì đã biết nhất định hắn đang dồn hết sự chú ý vào người mình, vì vậy Tô Cẩm Chi càng cố gắng hơn, vừa kêu “Au au”, vừa duỗi móng vuốt trong đệm thịt ra cào cào quần áo của Giang Hựu Huy.
Chỉ là quần áo của tu chân giới dễ rách vậy sao? Huyền y trên người Giang Hựu Huy tuy nhìn bên ngoài thì không khác gì quần áo quý tộc bình thường, chất vải xa hoa đắt tiền, viền tay áo cũng in hoa văn chìm đẹp đẽ, nhưng móng vuốt nhỏ mềm nhọn của Tô Cẩm Chi muốn rạch được một đường trên đó thực sự khó như lên trời, thậm chí chút sức ít ỏi của cậu còn không kích hoạt được trận pháp phòng ngự trên quần áo.
Giang Hựu Huy cầm cái chân đầy lông của cậu trong tay, nhéo đệm thịt trắng hồng kia, ôm hồ ly nhỏ ngồi xuống chủ tọa, đặt Tô Cẩm Chi lên đầu gối gãi cằm, sau đó sai người gọi ba người hầu chăm sóc Tô Cẩm Chi đến.
Mấy người Chân Nhân, Lục Tự đến chủ điện mà không hề biết vì sao tiên tôn lại kêu bọn họ tới, đầu cúi thấp không dám ngước mắt, đứng thẳng tắp trong điện.
“Au chi chi…” Chẳng bao lâu họ đã nghe thấy từ chỗ ngồi trên cao truyền đến tiếng kêu khẽ của hồ ly con.
Chân Nhân ngạc nhiên, tự ngẩng đầu lên nhìn người đang ngồi trên cao kia, nhưng người đàn ông tóc trắng lại rũ mắt nhìn tiểu hồ ly trên đầu gối mình, ngón tay thon dài vốn nên dùng để cầm kiếm giờ đang hơi cong lại, gãi nhẹ cằm hồ ly con, khiến nó thoải mái đến nheo cả mắt, từ cổ họng phát ra tiếng “khò khè”, thân mật cọ vào tay hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play