Lục Thanh Hằng ngẫm lại thấy cũng đúng, tiểu sư muội là cháu ruột của Linh Chi trưởng lão Bích Đan phong, mặc dù không phải đan y chân chính của Bích Đan phong nhưng bình thường các đệ tử trên Linh Tiêu phong của bọn họ có chỗ nào không khỏe thì tiểu sư muội cũng đều chữa trị được, hôm nay chỉ là cứu một con thú phàm trần, tất nhiên không thành vấn đề.
“Nhưng tiểu hồ ly này nhìn như sắp chết, cho nó ăn một viên đan dược kéo dài tính mạng trước được không?” Lục Thanh Hằng nói xong liền lấy linh đan bọn họ hay dùng để chữa thương từ trong túi trữ vật bên hông ra muốn cho tiểu hồ ly ăn.
Tiêu Văn Hiên thấy vậy lập tức đưa tay cản động tác của hắn, cau mày nói: “Nó chỉ là một con thú phàm trần, đệ cho nó ăn một viên linh đan như vậy chính là lấy mạng nó.”
Linh đan này chứa đầy linh khí, linh thú phẩm cấp hơi thấp còn không ăn được huống chi là một con hồ ly phàm trần? Đừng nói ăn cả viên là đòi mạng nó, chỉ cần nửa viên cũng có thể khiến nó nổ tung mà chết.
Lục Thanh Hằng nghe vậy cũng hơi nóng nảy: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Cạo lông của nó trước đã.” Tiêu Văn Hiên cẩn thận quan sát tiểu hồ ly một lúc, tìm chút cao linh lộ trị vết thương ngoài da, “Trên người nó bị thương, bây giờ cạo sạch lông xong thoa chút Bạch Vũ sương cho nó đi.”
“Làm vậy sao được chứ?!” Lục Thanh Hằng trừng to mắt, với tay kéo tiểu hồ ly vào ngực mình, “Cạo lông xấu lắm, tiểu sư muội sẽ không thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play