Ánh mặt trời sáng sớm cực kỳ êm dịu, những tia nắng xuyên qua cửa sổ sát đất trong suốt cao lớn rơi vào đôi mắt xám thẫm kia, lại không thể mảy may nhuộm lên nó chút tình cảm ấm áp. Đôi mắt kia lạnh như băng, ánh mắt xa xôi lạ lẫm như truyền tới từ miền thăm thẳm sâu hút.
Tô Cẩm Chi đờ người một lát mới kịp nhận ra người đàn ông đang dùng một khẩu súng lục có màu tương tự màu mắt hắn chỉa vào trán mình, hơi lạnh truyền đến từ chỗ nó chạm vào giống như một nụ hôn lạnh băng của thần chết.
Đồng thời, có vẻ Tô Cẩm Chi đã hiểu vì sao Hứa Ngọc Lan phải nhét núm vú cao su cho cậu, còn nhiều lần dặn dò cậu không được khóc —— để đề phòng cậu kêu ra tiếng.
Nhưng người đàn ông không nổ súng ngay, ngón trỏ của hắn đặt lên cò súng, thậm chí đã dùng một chút lực, chỉ cần mạnh hơn chút nữa, một viên đạn sẽ từ họng súng nhanh chóng lao ra, tạo thành những bông hoa máu xinh đẹp trong ánh nắng sớm sáng ngời.
Tô Cẩm Chi chỉ thấy xa lạ trong mắt hắn đột ngột bị ngạc nhiên thay thế, hình như hàng mày nhíu chặt lại chính là cách duy nhất để hắn thể hiện cảm xúc với mọi người, bởi vì cả nửa gương mặt của hắn đã bị giấu dưới chiếc mặt nạ màu đen.
Nhưng chuyện đó chẳng ảnh hưởng gì đến Tô Cẩm Chi, cậu chỉ cần thấy được đôi mắt màu xám đó là có thể phác họa được hình dạng gương mặt của chủ nhân đôi mắt —— phảng phất như thứ đã được khắc vào linh hồn cậu, mãi mãi không quên.
Huống chi Tô Cẩm Chi cũng không sợ hắn, đó là phản ứng sinh lý bản năng của cơ thể cậu, cậu không thể nào đột nhiên lại sợ hãi, thậm chí vì thời gian quá ngắn mà cậu còn không kịp diễn kịch. Cho nên Tô Cẩm Chi chỉ lẳng lặng nhìn hắn, không làm gì cả, hai tay vẫn giữ động tác lúc lật nhạc phổ, như thể cậu hoàn toàn không biết hành động của người đàn ông với cậu mà nói là nguy hiểm cỡ nào, cho dù cậu chỉ cách thần chết một bước bé xíu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT