Thấy khuôn mặt như vậy cậu chỉ hơi kinh ngạc mà thôi, dù sao dựa vào trình độ mê tín ở thế giới này thì rất có thể nó sẽ bị cho là hóa thân của ác ma ở nhân gian, cũng giống như bệnh bạch tạng ở một số quốc gia trên Trái Đất thời xa xưa, những đứa trẻ mắc các bệnh như vậy vì vẻ bề ngoài khác với người thường nên đã bị mọi người xa lánh.
Nhưng Tô Cẩm Chi không phải dân chính gốc ở đây, cơ bản là cậu không quan tâm những chuyện đó, ở thời đại tinh tế có rất nhiều người ngoài hành tinh đủ loại tướng mạo, dáng vẻ của bé trai này so với đám người ngoài hành tinh kia thì đúng là núi này cao có núi khác cao hơn, vì cơ thể nó bị bệnh nên mới như thế này. Nó là một bệnh nhân, đáng lẽ phải được chăm sóc, vậy mà bây giờ lại bị ngược đãi.
Bản thân Tô Cẩm Chi không phải là kẻ trông mặt mà bắt hình dong, nhìn thấy người xinh đẹp thì cậu sẽ có hảo cảm, nhưng nhìn thấy người có dáng vẻ xấu xí cậu cũng sẽ không khinh thường tẩy chay, bởi vì bề ngoài của một người không phản ánh được nội tâm của họ.
Từ trước tới nay dung mạo không phải là lý do để ghét người khác, nội tâm mới phải.
Người bởi vì vẻ bề ngoài mà ghét bạn thì không có tư cách nhận được tình cảm quý giá của bạn.
Huống chi, thị lực của cơ thể này không tốt lắm, nếu không phải hiện tại cậu đang ngồi cách bé trai rất gần thì thậm chí còn không thấy rõ mặt nó.
Tô Cẩm Chi cười nhẹ xoa mái tóc mềm mại trên đầu nó, dùng tay áo lau nước mắt trên mặt đứa bé, dịu dàng hỏi lại lần nữa: “Tối nay hơi lạnh, sao em trốn ở đây khóc một mình?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT