Người hầu dẫn đường cho bọn họ đến phòng khách của bá tước, bá tước Daniel đang nghe cấp dưới báo cáo tình trạng thu hoạch của nông trường mùa này, sau khi nhìn thấy bọn họ đến thì lập tức vẫy tay bảo cấp dưới lui ra, vui cười cởi mở đi tới: “Ngài Owen.”
Bá tước Daniel cũng là một ông chú trung niên đẹp trai, gã có mái tóc xoăn đen đậm, mắt mang màu nâu nhàn nhạt khiến cả người gã có vẻ hơi u ám, nhưng cũng may da gã trắng bóc, nụ cười trên môi cũng cực kỳ nhiệt tình, vậy nên thoạt nhìn gã vô cùng ôn hòa thân thiện dễ gần.
Bá tước Daniel niềm nở bắt tay Owen, nhưng đối với ba thầy trừ ma trẻ tuổi là bọn họ chỉ hơi gật đầu xem như chào hỏi.
Có lẽ là vì nhận được sự tôn trọng nên có dành cho thầy trừ ma từ bá tước Daniel nên sắc mặt của Owen đã khá hơn nhiều, nhưng ông ta chỉ cười nhẹ, mở miệng nói: “Bá tước Daniel đáng kính, chúng tôi đến đuổi ác ma giúp ngài dưới sự dẫn dắt của thánh điện, nhưng trên đường đi, chúng tôi lại bắt gặp một cảnh không hay trong vườn hoa ——” Nói xong, Owen hơi nhíu mày, “Hi vọng ngài có thể giải đáp nghi hoặc cho chúng tôi.”
“Quản gia đã báo cáo với tôi rồi.” Bá tước Daniel nghe ông ta nói thì nụ cười trên mặt tắt dần, nhíu mày thở dài nặng nề, “Con bé tên là Miranda, là con gái thứ hai của tôi.”
Tô Cẩm Chi không thấy bất ngờ vì thân phận của thiếu nữ váy trắng kia, có thể ngang ngược như thế trong lâu đài của bá tước Daniel thì nhất định thân phận sẽ không thấp, bọn Owen cũng chẳng chút ngạc nhiên với đáp án này, nhưng câu nói tiếp theo của Daniel đã khiến bọn họ hơi khiếp sợ.
“Thật ra, nó chính là lý do khiến tôi phải thỉnh cầu thánh điện cử thầy trừ ma giúp đỡ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play