Nghi thành cách Thanh trấn không xa lắm, nhưng cân nhắc sức khỏe của Tô Cẩm Chi nên bọn họ đi tròn ba ngày.
Song dù vậy, lúc đến Nghi thành Tô Cẩm Chi vẫn bị bệnh, sốt nhẹ kéo dài liên tục, sốt đến đôi má hồng hồng, sau khi hơi hạ sốt một chút thì mặt mày đã cực kỳ tái nhợt bệnh tật.
Thầy thuốc đến khám bảo là cơ thể trúng gió độc bị cảm lạnh, phải ở yên trong nhà nghỉ ngơi uống thuốc thật tốt, vì vậy kế hoạch dẫn Tô Cẩm Chi ra ngoài chơi mà Tạ Lâm Thành chuẩn bị kỹ lúc trước đều gác lại.
“Thật xin lỗi…” Thừa dịp Tạ Lâm Thành mớm thuốc cho mình, Tô Cẩm Chi nắm tay hắn khẽ xin lỗi.
Tạ Lâm Thành ngơ ngác trong thoáng chốc rồi nhanh chóng nở nụ cười, ngồi bên mép giường ôm cậu vào ngực, thổi thìa thuốc đút cho cậu: “Xin lỗi anh làm gì?”
Tô Cẩm Chi dựa vào vai hắn: “Không thể ra ngoài ngắm phong cảnh với anh rồi.”
“Mấy phong cảnh đó cũng không bỏ chạy, cho dù là để lỡ năm nay, sang năm vẫn có thể ngắm.” Tạ Lâm Thành xoa đầu cậu, dùng ngón tay chải tóc của cậu, “Ngoan, đợi sau khi em khỏi bệnh thì chúng ta lại đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play