Mọi người nhìn một đống đầu tròn trịa dưới đất kia, ban ngày ban mặt mà nổi da gà đầy tay.
Sở dĩ người nhà họ Tạ rơi vào tình cảnh hôm nay đều do tự làm tự chịu —— nhân do mình gieo xuống rồi sẽ có một ngày sẽ từ dưới đất mọc lên quả, về phần là thiện quả hay ác quả thì phải xem nhân mà ngày ấy gieo xuống là thiện nhân hay ác nhân.
Tô Cẩm Chi thở dài, gọi các binh sĩ đào một cái mương nhỏ quanh khu mộ, cùng chôn cả chỉ đỏ chu sa và Lôi Điện thần bùa xuống, lúc chôn được một nửa thì một binh sĩ chợt lảo đảo chạy tới từ một bên, còn vừa chạy vừa kêu lên: “Bên, bên kia có đầu người!”
Mọi người nghe vậy thì vội vàng qua xem, sau khi lại gần mới phát hiện cái đầu kia là Tạ Lâm Vũ.
Nói đúng ra, đây vẫn chưa phải là đầu người, chỉ là cả cơ thể của gã đều bị chôn dưới đất, chỉ còn lại cái đầu lộ ra ngoài nên binh sĩ mới cho rằng đó là đầu người.
Mắt của Tạ Lâm Vũ khép chặt, mọi người không dám lại gần sờ thử chóp mũi gã xem còn thở hay không, không biết gã đã chết hay chưa.
“Đại soái, có cần đào gã ra không…” Binh sĩ nhìn Tạ Lâm Vũ, nhỏ giọng hỏi Tạ Lâm Thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT