“Có em phụ thầy vẫn là thoải mái nhất.” Kết thúc một cuộc phẫu thuật cắt bỏ nhãn cầu kéo dài bốn mươi phút, Công Tôn Tinh rời khỏi bàn mổ, dậm chân mấy cái, để giảm bớt sự nhức mỏi cơ bắp.
Bạch Thiều cầm khăn mặt lau mồ hôi trên trán cho Công Tôn Tinh, nói: “Các học muội chưa quen thao tác, tập luyện nhiều hơn là tốt rồi.”
“Đâu có đơn giản như vậy.” Công Tôn Tinh nói, “Em theo thầy cỡ sáu, bảy năm, chí ít cũng thực hiện hơn ngàn ca phẫu thuật.” Nói tới đây, ông lại bắt đầu tiếc nuối thay cho bàn tay trái của Bạch Thiều, tức giận bất bình mà bảo, “Nếu để thầy biết được là ai làm, thầy nhất định sẽ cho tên đó một trận.”
“Không thể để viện trưởng Quản nghe thấy câu này của thầy.” Bạch Thiều nói.
“Ông ấy nghe được thì nghe, có giỏi thì sa thải thầy đi.” Công Tôn Tinh nói.
Bạch Thiều khom lưng rửa tay, kỹ lưỡng cọ sạch từng kẽ tay, anh nói: “Thầy tốt với em như vậy, em đã biết ơn thầy vô cùng, hoàn toàn không thể vì chuyện của em, mà làm ảnh hưởng đến sự nghiệp của thầy được.”
“Cái thằng bé này, em ngậm miệng chặt như hến, nếu như là người khác, thì đã kêu viện binh rồi.” Công Tôn Tinh hết cách với anh, chỉ đành thở dài, “Thật sự tức chết thầy mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT