Vừa đến mười giờ rưỡi, mí mắt của Bạch Thiều bắt đầu đánh nhau, anh thả lỏng người, tựa lưng vào ghế, hơi lim dim cặp mắt, vô thức nghiêng đầu sang một bên.
Lộ Sơ Dương ngồi thẳng sống lưng, lặng lẽ nhấc cánh tay phải lên, từ từ đợi Bạch Thiều dựa vào trong lòng mình, hắn nín thở, động tác rón ra rón rén như đi ăn trộm.
Bạch Thiều lắc lắc cái đầu, ngồi thẳng người dậy, nhìn về phía Lộ Sơ Dương, ánh mắt vừa buồn ngủ vừa dịu êm: “Đi ngủ thôi, tôi buồn ngủ quá.”
“Anh tắm không? Có sẵn nước nóng đấy.” Lộ Sơ Dương cảm thấy hối tiếc vì mưu kế nhỏ của mình chưa thực hiện thành công, hắn hất tay ra sau lưng, “Ồ phải, tôi nhớ anh bình thường tắm vào buổi sáng.”
“Ừm.” Bạch Thiều dụi mắt, “Cậu tắm đi, tôi đi đánh răng.” Anh buông tay cầm xuống, đứng lên, mang dép bông ra khỏi phòng chiếu phim.
“U là trời.” Lộ Sơ Dương dùng tay trái đập tay phải mấy cái, nhỏ giọng trách móc bản thân, “Cho mày cơ hội mà mày còn không biết dùng là sao vậy hả!”
Bạch Thiều đánh răng, rửa sạch sẽ cả mặt, vịn mép lăn lên giường, rồi đắp cái chăn bông kín người, thở ra một hơi thoải mái thật dài. Xung quanh thoang thoảng mùi hương xa lạ, Bạch Thiều ngửi một cái, giống như gỗ thô và tùng hương, có lẽ là dì giúp việc xông phòng khi dọn dẹp, nói chung mùi này hết sức dễ chịu, tựa như một căn nhà gỗ sừng sững giữa tuyết trời mịt mờ, nhóm lên một đống lửa trong lò sưởi đợi chờ chủ nhân trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play