Một vài tuần đã trôi qua kể từ bữa tiệc sau buổi khiêu vũ, và khi một số thứ đã lắng xuống, những kỳ thi vẫn đến hẹn lại lên và mang đến các loại bi hài hoàn toàn mới. Tôi cảm ơn phần nào rằng các kỳ thi đã đến gần; những học sinh khác quá bận rộn tập trung vào việc nhồi nhét mọi thứ có thể, và ngay cả những kẻ chuyên gia buôn chuyện nhất cũng không có thời gian để chăm chú vào tôi và Nico, và cả cái chuyện ẩu đả chết tiệt mà chúng tôi đã gặp phải. Ngay cả Benny – anh chàng Benny luôn-vui vẻ, tràn đầy năng lượng – cũng nhốt mình trong ngục tối gọi là nhà cố gắng tiếp thu nội dung sách vở về Stalin và Chiến tranh Lạnh vào những giờ tối mù mịt, những tiếng la hét bức bối trên mạng của cậu ta chỉ giảm dần ở khoảng 3 giờ sáng.
Những ngày nghỉ lễ đã đến nhanh chóng sau khi mọi thứ diễn ra, hai tuần hạnh phúc mà không có nghe thấy những tiếng thì thầm của các học sinh sau lưng tôi, hoặc những ánh mắt tò mò từ phía sau những cuốn sách giáo khoa làm nền. Bao quanh bản thân với một nhóm bạn tuy nhỏ những hoàn hảo, cũng như là từ sự ủng hộ, chữa lành của gia đình, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Thoải mái, tự do. Không có Daniel hay Alyssa để mà phải lo lắng (mà họ cũng không có ở trường, vì cuối cùng những lời sự thật về toàn bộ những gì họ đã làm đã đến tai những giáo viên), không đàm tiếu, không thù hận.
Sofia và Parker cũng biến mất tăm; sau cuộc đọ sức ở sảnh trường, thỉnh thoảng tôi mới có nhìn thấy cặp đôi này, chỉ khi chúng tôi ngẫu nhiên giáp mặt nhau trong hành lang giữa các lớp. Tôi tự đặt ra là phải tránh mặt họ bằng mọi giá, và dù họ vẫn thường ném tôi những cái nhìn thù ghét mỗi khi thấy tôi, nhưng sau khi danh tiếng của họ bị đen đi ở lần trước, họ không còn dám làm chuyện gì gây xung đột, kịch tính nữa.
Và nói thật, tôi không cần thêm bất kỳ sự kịch tính nào nữa, xem xết việc các kỳ thi đã đem đến quá đủ những chuyện ấy rồi.
Vì phần lớn thời gian trong năm tôi đã căng thẳng về chuyện Nico và xu hướng tính dục của mình, tôi đã phần nào bỏ bê việc học của mình. Chưa bao giờ bị điểm dưới A-, tôi đã có một vài chuỗi điểm B trong một số môn học, điều đó thường khiến tôi giật mình dậy sớm sau một giấc ngủ ngon, cảm giác lo lắng sôi sục trong lồng ngực. Thật không may là, một khi tôi đã thức giấc, áp lực của kỳ thi sắp tới đã khiến tôi tỉnh ngủ hẳn và khiến tôi không thể ngủ lại được. May mắn thay, điều này khiến cho tôi có thể học lâu hơn, nhiều hơn và có phần tốt hơn.
Dụi đôi mắt mệt mổi, quầng thâm nổi rõ, tôi đẩy cửa văn phòng cô Levenson. Trong khi cô Levenson đang là giáo viên sinh của tôi, cổ cũng là chủ nhiệm của khối 12, và do đó cô ấy có nhiệm vụ phải gặp tất cả mọi người để thảo luận về việc ôn thi và hướng dẫn định hướng nghề nghiệp. Bây giờ, người phụ nữ đang ngồi đó trên cái bàn làm việc của mình ngước mắt nhìn lên khi nghe thấy tôi tiến vào. Một chồng giấy tờ nằm trước mặt của cổ - kết quả kỳ thi thử của tôi – và trong bụng tôi quặn lên vì căng thẳng.
Nhìn thấy tôi đang căng thẳng mà xoắn quẩy với cái lai áo (đuôi áo/ gấu áo) của mình, khuôn mặt cương nghị của cô Levenson dịu đi đôi chút, dịu giọng bảo tôi ngồi xuống. Tôi làm vậy một cách cứng ngắc, nuốt nước bọt khi những ngón tay của cổ lướt qua một số giấy tờ nữa, đôi môi mím lại đầy suy tư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play