Do thằng nhóc kia có đúng không?" Mẹ nói, đi qua đi lại quanh tiền sảnh, hai tay đan vào nhau. “Nó không phải là cái đứa mà Jamie đã nói với mẹ đó chứ? Cái thằng ở sân bowling? Con bé nói nó có hình xăm, và cả cái khuyên môi kinh khủng đó nữa. Chắc phải là nó rồi. Có phải nó là lý do mấy nay con lại cư xử như vậy không? Wes, sao con lại giao du với một đứa như nó?”
Trong một khoảnh khắc, hình ảnh của Sofia hiện lên trong tâm trí tôi.
“Không đời nào anh lại có thể là bạn của kẻ như vậy.”
Mọi người đều nói những điều tương tự về anh ấy, người con trai mà tôi yêu. Họ không biết anh ấy thực sự ra sao, mọi hành động tưởng như nổi loạn đều có lý do cả. Việc trốn học của anh ấy bắt nguồn từ bởi phải làm việc vất vả, những đêm muộn rót rượu và sửa xe vào buổi sớm. Họ không biết rằng sau mỗi cú đấm là một cái ôm dịu dàng, một cái vòng tay che chở, an ủi, như chính Nico. Họ chỉ nhìn xoáy vào những hình xăm ấy, không bao giờ xa hơn.
Cổ họng vốn đã khép lại của tôi nới lỏng ra khi cảm giác tội lỗi bơi lội trong bụng tôi như những con nòng nọc sắp biến thành ếch, lớn lên và nhiều hơn cho đến khi chúng bục thoát ra. Tôi vốn đã chật vật trong phòng hiệu trưởng Myers, không thể đưa cái tôi thảm hại ra để bênh vực Nico, ngay cả khi anh đã bảo vệ tôi hết lần này đến lần khác.
Anh đã cho tôi thật nhiều, và tôi đã trả lại những gì cho anh? Bị đuổi đi và mang tiếng xấu.
Nén lại cảm giác tội lỗi, tôi nhìn mẹ, với đôi mắt cương nghị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT