Hôm nay em đi chơi với Benny phải không?" Nico hỏi, ngáp một cái ở cuối câu. Bật cười trước giọng nói mệt mỏi của anh ấy qua điện thoại, tôi ầm ừ một tiếng 'ừ' trong khi cúi xuống bồn nước nhà tắm, phun ra một ngụm kem đánh răng. Tạt nước lên mặt và vuốt lại vài cụm tóc, nhanh chóng thay đồ rồi nghe được Nico bắt đầu chìm lại vào giấc ngủ. Sau khi làm ca đêm ở quán bar tối qua, Nico đã kiệt sức rồi, nhưng vẫn cố gắng gọi cho tôi vào khoảng thời gian tôi mới thức dậy. Nhớ lại cái giọng chệnh choạng của ảnh đập vào tai mình khi tôi vẫn còn đang ngái ngủ, trong lòng tôi thắt lại và một nụ cười toe toét nở trên khuôn mặt tôi.
"Đi ngủ lại đi thôi, Nico," tôi nhẹ nhàng thúc giục, Nico buồn ngủ mà càu nhàu cái gì đó, tiếng ga giường của anh sột soạt.
"Ưm-hừm," Nico thở dài, một chút ửng hồng thoáng qua trên mặt tôi và tôi đưa điện thoại lại gần tai, hơi thở thư thái, ngủ vùi của anh ngay bên cạnh tôi. “Vui vẻ với Benny nhé, Wes. Gặp lại em sau.”
"Ừ, gặp lại anh sau," tôi cũng nói lại, cúp điện thoại. Dù tôi muốn dành cả ngày cho Nico hôm nay, cơ mà tôi đã bắt đầu bỏ mặc đi Benny một chút, nhưng vì lý do nào đó mà cậu ta không quấy rầy tôi để bắt tôi quẫy cùng mình như cẩu vẫn thường làm vậy trong những kỳ nghỉ. Này hơi lạ, vì Benny vẫn thường bất ngờ gõ cửa nhà tôi trong những ngày nghỉ để ép tôi đi chơi với cậu ta, vậy mà lần này lại chỉ nhẹ nhàng lên kế hoạch với tôi qua điện thoại. Sẽ là dối lòng nếu là nói tôi không quan tâm một chút, nhưng khi chúng tôi nói chuyện thì dường như chẳng có gì sai cả. Khi tôi thấy cậu ta, cẩu vẫn là Benny như cũ ấy.
Chẳng mất mấy thời gian để đi xe buýt đến chỗ Benny, và khi tôi đến đó tôi thấy rằng cửa trước đã mở sẵn và chờ tôi tới, như mọi khi. Bước vào và khóa cửa lại, tôi đá giày ra khỏi chân và bước lên lầu và đi vào phòng ngủ của Benny, không thèm gõ cửa. Khi tôi bước vào, miệng tôi ngay lập tức há hốc. Những tưởng sẽ thấy cảnh Benny nằm ngủ say như chết trên giường hay là nằm lăn ra với cái tay cầm chơi game trên tay, tôi đã rất ngạc nhiên khi thay vào đó lại thấy Benny đang bị chôn vùi nửa người dưới một chồng quần áo hình như là chưa giặt, vẻ mặt đau khổ. Khi nhìn thấy tôi, cậu ta lập tức ném một cái túi lớn vào mặt tôi.
"Vứt hết bất cứ thứ gì có mùi như thể chưa được giặt kể từ Giáng sinh năm ngoài vào trong đó," Benny ra lệnh, một cái áo phông bạc màu bị ướt một cách bí ẩn hướng thẳng vào mặt tôi ngay sau đó. Vụng về tránh đạn, tôi cho Benny một cái nhìn không vui trong khi cậu ta 'chậc' lên một tiếng, cầm một cái áo khác lên ngửi rồi nhăn mũi lại.
"Ông mời tui qua chỉ để giúp mình việc nhà?" Tôi hỏi không tin nổi, lắc lắc cái túi trên tay mình. “Thiệt luôn á, Benny?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT