Tôi đánh bay cái tay của Nico khỏi đầu mình, đảo trắng mắt. Nico chỉ nhếch mép cười mà kéo tay tôi xuống đùi trên của tôi, tay còn lại thì lại tiếp tục kéo lên kéo xuống mấy cọng tóc mới nhuộm tối của tôi.
"Đây có phải là màu tóc gốc của em không?" Nico hỏi, khuôn mặt tỏ rõ sự thích thú mà cứ lấy tay đảo quay lại trên những sợi tóc màu nâu."
"Ờm, chuẩn gốc luôn," tôi nói với giọng ngang phè, tránh khỏi cái tay cứ khoái đụng với chạm ấy lần nữa, liếc nhìn cảnh báo. “Đã gần cả tuần rồi, Nico, có còn mới mẻ gì nữa đâu mà chưa chán nữa.”
"Chỉ là nó thật..." Nico nói, giọng ngập ngừng với vẻ mặt trầm ngâm sâu sắc rõ cường điệu.
"Chán chết?" Tôi nêu ra, điền tiếp đoạn trống. Nico vội lắc đầu, nhăn mũi lại.
"Không, chỉ là tôi không quen em khi ở tóc màu tối. Nó hợp với em lắm," Nico nói, câu nói ấy và nụ cười nhếch môi đi kèm khiến tôi đỏ cả mặt. Tôi ho một cái mà kéo tay áo của cái áo len của mình phủ lên mu bàn tay, rồi sau đó giơ lên trên để che đi đôi má đỏ bừng của mình.
"Thế thì tốt quá, vì đó là màu tóc tự nhiên của tôi mà," tôi thở dài, lắc lắc đầu khiến cho tóc bị rũ xuống trước mặt. Nó đã mọc dài kha khá kể từ khi khai giảng rồi, và trừ khi vuốt nguộc lại bằng keo tóc nếu không nó cứ rũ xuống hết cả lên mắt tôi cứ như cái nón che nắng xấu tệ. Tôi thổi phù lên mấy sợi tóc màu nâu hạt dẻ lì lợm một cách thích thú, để rồi đâu lại hoàn đấy che hết mắt. Nico cười cười trong khi tôi thổi lần nữa, má phồng như trái banh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play