Khi tôi tới thì Sofia đã ở đó chờ rồi, dù cho tôi đã đi sớm. Tôi có thể nhìn thấy nhỏ qua cửa kính của tiệm, khuôn mặt hơi bị mờ đi do cái biển hiệu mới sơn trên mặt kiếng. Chữ 'Nicoletta's' được in nổi bằng phông chữ đỏ viền trắng trên tấm kiếng. Chữ viết kiểu đậm mà sắc nét. Tôi hơi nhăn mặt một chút với cái tên gây sự liên tưởng tới ai đó, đôi môi của tôi lập tức cảm thấy hơi mẫn cảm lên. Tôi đẩy đi cái cảm giác khó chịu ấy mà bước vào, một cái chuông nhỏ trên cửa kêu lên đing ling, khiến cho vài thực khách dời tầm mắt sang tôi, bao gồm Sofia. Tôi thấy mình thả lỏng đi khi thấy cô ấy vẫy tay gọi lại, một nụ cười mỉm trên môi nhỏ.
Khi không khoác đồng phục trường, Sofia trông khác với mọi khi tôi vẫn thường thấy: một chiếc váy rộng nhiều lớp phồng thòng xuống bao phủ trọn cơ thể nhỏ nhắn, lớp vải đen tuyền điểm xuyến những bông hoa nho nhỏ đỏ rực che đi vòng eo cong nhỏ một cách nhã nhặn. Mái tóc nâu dài được cột cao lên sát đầu, được túm lại bằng một cái kẹp tóc đỏ. Một vài lọn tóc tuột ra và lất phất trước đôi má hồng, khẽ đung đưa khi cô nàng cười với tôi. Đôi mắt nâu được viền một chút đường kẽ, khiến cho chúng trông còn to hơn và mắt nai hơn, và trên đôi môi chúm chím được thoa một chút son hồng, khẽ lấp lánh dưới ánh đèn mờ. Khi trong trường thì cô ấy không có trang điểm, giờ đây được tinh tế họa mặt, khiến cho bật nổi lên nét đẹp vốn dĩ cùng với biểu cảm bình lặng của cổ.
"Xin lỗi anh tới trễ," tôi nói, Sofia chỉ cười cười, vẫy vẫy tay.
"Anh tới sớm mà," Sofia nói, đôi môi hồng chúm chím khẽ cười. "Thật vui khi biết anh là người đúng giờ. Hai ông tướng Leo và Parker là chúa giờ dây thun rồi." Tôi phì cười với lời của nhỏ, ngồi xuống đối diện với Sofia. Một ngọn nến cháy nhấp nháy trên cái bàn giữa hai người, khăn trải bàn trắng mới tinh trải xuống tới đùi bọn tôi. Chân tôi chạm vào chân Sofia ở dưới bàn, nhỏ chỉ hơi thay đổi biểu cảm một khắc rồi lại quay về nụ cười dịu dàng, má nhỏ hồng phớt lên một chút. Tôi lờ đi sự thay đổi của mặt nhỏ mà vươn lấy một cuốn thực đơn trên bàn, mắt quét qua nội dung bên trong, chảy cả nước miếng. Hương vị của món mì ý của Nico đã phai nhạt đi từ lâu trên đầu lưỡi, nhưng tôi vẫn nhớ rõ mùi vị một cách sâu đậm.
Tôi bỗng ngửi được mùi hương nồng đậm từ nước hoa của Sofia, một hương thơm trái cây ngọt lịm tỏa ra trên cổ của cô ấy. Tôi căng thẳng mà ho một chút trong khi Sofia đang hướng mắt xuống tấm thực đơn trên tay mình, đôi môi bóng loáng hơi mím do phải suy nghĩ chọn lựa giữa hàng đống chữ in nhỏ.
"Em nghĩ mình sẽ chọn món risotto," Sofia nói, nhăn mày mà thở dài. “Hay có khi là món linguine tôm. Hoặc là món carbonara.”
(Risotto: Đây là kiểu nấu cơm phổ biến nhất ở Ý nấu với nước dùng chứa nhiều kem. Nước dùng có thể làm từ thịt, cá hoặc rau củ. Nhiều loại risotto có phô mai Parmesan, bơ và hành tây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play