Cô mở miệng nói chặn lại lời của Nghiêm Tuấn, nhớ tới bản thân lại hy vọng vào một trò đùa viển vông của tên đàn ông đó. Cố Vấn Như khó chịu mà trả lời: "Tôi chỉ tới Tencent có hai lần không nhớ rõ ai cả, anh có thể giới thiệu một chút về tên mình không? Biết đâu được người lần này tôi hợp tác là anh thì sao?"

Nghiêm Tuấn nhìn thấy vẻ mặt đen như than của cô, thì đã xác nhận thành công thứ anh ta suy đoán, Bồ Công Anh này chắc chắn vừa mới biết chuyện của tên bám váy phụ nữ kia, nếu không thì sao nhắc tới Dạ Thiên Hoài nét mặt Cố Vấn Như bổng nhiên sao lại khó coi đến thế.

Gương mặt anh vẫn chuyên nghiệp nở ra nụ cười nho nhã bình thường, anh dịu dàng dắt Cố Vấn Như qua vấn đề khác: "À tôi họ Nghiêm tên một chữ Tuấn cô có thể gọi tôi là anh Nghiêm."

Nếu cái kẻ Nghiêm Tuấn này đã chịu đưa ra một bậc thang thì tất nhiên Cố Vấn Như phải bước xuống rồi, cô hùa theo lịch sự mà gọi hai chữ: "Anh Nghiêm."

Nghiêm Tuấn ra vẻ rất vừa lòng hai chữ đó của cô, anh ta nói sẽ tặng thêm Uc cho cô quay sự kiện siêu xe McLaren sắp ra mắt, Cố Vấn Như đương nhiên vui vẻ khách khí mà nói lời cảm ơn anh rất nhiều lần.

Kẻ này cứ thích nhai đi nhai lại, qua một lúc anh ta lại quay về cái vấn đề của cặp đôi kia rồi bắt đầu tự biên tự diễn: "Cậu Dạ Thiên Hoài đang được cấp trên đề cử để thăng chức, chắc cô cũng rất vui nhỉ Bồ Công Anh?"

Hai chữ "Thăng Chức?" này lọt vào tai cô, chạy vào trong não, đôi mắt Cố Vấn Như liền hằn lên tia máu.

Vốn nãy giờ bầu không khí trên xe đã khó chịu ngột ngạt vô cùng, bây giờ còn nghe được cái tin chấn động này, cô bắt đầu nhớ tới Lục Hi Hòa kiêu ngạo bảo mình thắng cô quá dễ dàng kia, Cố Vấn Như liếc mắt qua nhìn người đàn ông rồi thăm dò.

Cô cười nhạt: "Anh Nghiêm có quen cô Lục Hi Hòa không? Nếu nói về thăng chức thì chắc Anh Dạ Thiên Hoài sẽ nói với cô ấy chứ không nói với em đâu."

Nghiêm Tuấn làm ra bộ dáng bị bất ngờ, rồi lại điềm đạm đáp lại một cách tự nhiên: "Thì ra cô cũng quen cô Lục, thư ký giám đốc bộ phận à? Nhưng không phải hai người đang yêu nhau sau, vì sao lại có liên quan tới cô Lục nhỉ?"

Một câu hỏi vô đạo đức của anh ta liền đưa Cố Vấn Như vào bế tắc, cô cảm thấy người đàn ông bên cạnh thật nham hiểm chứ không hiền lành như khí chất anh ta tỏa ra. Cô suy nghĩ kỹ rồi lựa một câu không quá đụng chạm mà trả lời: "Chắc là bọn em sẽ chia tay trong nay mai gì đó, anh cũng biết được đều gì nên mới hỏi em như thế nhỉ?"

Nghiêm Tuấn lại giả vờ giả vịt là nghe không hiểu câu hỏi đó, nhưng anh đã chắc chắn đáp án trong lòng rồi, cười khinh bỉ cái cô thư ký kia thế mà lại là người thứ ba. Và chính thất đây đã thua cuộc trong trận chiến giành cây kem. Anh chớp đôi mắt hài lòng vì bản thân vừa biết được một thông tin thú vị, đủ sức có thể hạ bệ đôi tình nhân kia.

Nghiêm Tuấn nhịn cười, dùng dáng vẽ bình tĩnh để không lộ ra bất kể biểu hiện gì mà trả lời: "Chuyện này tôi cũng không biết gì cả, nên mới lỡ miệng hỏi cô vấn đề tế nhị này."

Cố Vấn Như cười cười cố gắng hít thở bình thường, chứ bầu không thí này thật sự quá ngột ngạt, khó chịu tới nỗi sắp giết được cô luôn rồi. Từ lúc này trên xe im lặng như tờ, chỉ nghe thấy tiếng những tiếng động cơ xe đang chạy trên giao lộ.

Tới gần khu vực nhà ga thì Cố Vấn Như mỉm cười thanh lịch, nói dừng ở tiệm thú cưng trước mặt là được, Nghiêm Tuấn ung dung mà gật đầu đồng ý hỏi cô: "Bồ Công Anh có nuôi thú cưng à, nghe nói hô hấp của cậu Dạ Thiên Hoài không tốt, nên tôi tưởng cô sẽ không thích chó mèo chứ."

Cố Vấn Như khâm phục người đàn ông này rồi, vấn đề nào anh ta cũng lái về phía Dạ Thiên Hoài cho bằng được, cô mỉm cười im lặng giữ phép lịch sự cho tới khi xe dừng lại. Cô mới mỉm cười chỉ vào vô lăng anh đang cầm rồi nói một câu nửa đùa nửa thật: "Anh Nghiêm à! Công ty các anh rất chuộng mẫu xe này sao? Em thấy mỗi người đều chạy một màu, nhưng phanh xe của anh có vẻ tốt hơn ấy nhỉ!"

Cô tháo dây thắt an toàn xong đảo mắt nghĩ gì đó lại nói thêm một câu: "Chiếc Santafe của anh Dạ ấy, thắng xe dạo trước có vấn đề, đôi lúc phải phanh từ xa xe mới dừng lại được, nhưng bận quá tới bây giờ em vẫn chưa thấy anh ấy thay."

Cố Vấn Như có số điện thoại của gara bảo hành xe, nên chỉ cần anh ta đưa xe tới bảo trì thì cô sẽ nhận được điện thoại yêu cầu thanh toán, nhưng có vẻ anh ta bận tới nỗi không có thời gian quan tâm tới chiếc xe bản thân đã tích góp rất lâu mới đủ tiền mua.

Nghiêm Tuấn cười tạm biệt với cô gái xinh đẹp cá tính trước mặt. Rồi nhìn cô từ từ bước xuống không quên cúi đầu cảm ơn anh, cứ như thể hận không thể rời khỏi chỗ này, liền một mạch bước đi thẳng về hướng cửa hàng thú cưng.

Anh dùng tay phải chóng cằm tay trái gõ nhẹ trên vô lăng suy tâm trí đang bận nghĩ tới một vấn đề xa xôi. Anh ta nghiêng đầu nhìn bóng lưng cô gái đã biến mắt khỏi tầm nhìn từ lâu mà cảm thán: "Một sự thất bại có chủ đích thì không được coi là thất bại, cô còn có cả ý lợi dụng tôi qua một câu nói nhẹ nhàng thế à? Đúng là thú vị thật Cố Vấn Như."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play