LIỀU THUỐC CỦA BOSS
Đáng lý ra một chủ tịch bá đạo khi ra rạp xem phim với minh tinh nhỏ, ít nhất cũng nên bao trọn cả rạp mới phù hợp với thân phận của mình.
Song thực tế là tình nhân nhỏ của giám đốc Nghiêm hết sức tiết kiệm. Nếu bao trọn cả rạp chỉ để hai người họ xem phim thật thì có lẽ sẽ tức giận đến nỗi phồng má vì sự lãng phí này thay vì ngạc nhiên.
Tính tình tình nhân nhỏ mềm mại, sẽ không tỏ thái độ hay nổi giận vì chuyện này, vì cậu chỉ biết nghiêm túc dạy dỗ hắn thôi, nhưng việc làm cho người mình yêu âm thầm không vui trong lòng thì giám đốc Nghiêm không nỡ làm.
Với lại không cần thiết phải làm như thế.
Nếu muốn xem phim riêng với Tô Đoạn thì có thể xem trực tiếp trong phòng chiếu phim ở tầng hầm cù biệt thự. Thiết bị ở đó rất chuyên nghiệp, trải nghiệm xem phim không thua kém gì ở rạp chiếu phim.
Sở dĩ dẫn Tô Đoạn ra rạp xem phim là vì Nghiêm Thâm cảm thấy nên để Tô Đoạn trải nghiệm những điều các cặp đôi bình thường sẽ làm.
Bước đầu tiên, hãy bắt đầu từ việc xem phim, điều mà hầu hết các cặp đôi đều đã làm.
Đúng lúc phim Tô Đoạn đóng cũng đã được chiếu, vì thế xem phim cũng mang ý nghĩa đặc biệt.
Hai người đến rạp chiếu phim, mua bắp rang và đồ uống rồi vào phòng chiếu.
Cả hai đều không hề ngụy trang.
Nghiêm Thâm vừa về nước vài tháng, đa số thì giờ đều ở nhà cùng Tô Đoạn, nên chẳng mấy ai từng gặp hắn. Hơn thế nữa, dù có bị nhận ra cũng không sao, hắn không phải nhân vật của công chúng, tạp chí lá cải cũng không dám đăng mặt của hắn, không cần phải che giấu.
Còn Tô Đoạn, tuy là minh tinh nhưng hiện giờ chưa cả xem như tuyến mười tám, chỉ từng đóng thế và vai quần chúng, trên weibo chỉ có hơn một nghìn người theo dõi. Ngay cả khi cậu không che giấu mà đi dạo cả ngày đêm ở phố thương mại nhộn nhịp nhất thì cũng khó mà bị người khác nhận ra.
Cho dù sau khi phim "Thành Ma" được chiếu, có thể Tô Đoạn sẽ tăng thêm fan, nhưng đó là chuyện sau khi phim công chiếu*. Bây giờ lo lắng về điều đó thì quá sớm.
*Nghĩa là thời điểm hai người đi xem là đợt đầu tiên chiếu phim í, nên sau khi xem xong đợt chiếu đầu tiên mới có fan chứ không thể nào trước khi chiếu được.
Vì vậy hai người cứ thản nhiên cùng nhau đi xem phim.
Dẫu không bao trọn cả rạp, nhưng để đề phòng sự cố, Nghiêm Thâm vẫn mua vé cho hàng chục ghế xung quanh và để vệ sĩ ngồi đó.
Có điều vệ sĩ không ngồi quá gần, họ cách Nghiêm Thâm và Tô Đoạn vài ghế, để vừa bảo vệ vừa không quấy rầy.
Trước khi phim bắt đầu, nhiều khán giả không kìm được ánh mắt nhìn về phía Nghiêm Thâm và Tô Đoạn.
Đạo diễn của "Thành Ma" đã nổi tiếng từ lâu, có sức kêu gọi rất mạnh, nam chính lại là một lưu lượng đang lên, bản thân đã có nhiều fan, cộng thêm đợt tuyên truyền trước đó tốt và trailer hết sức hấp dẫn, nên vé xem phim ngày công chiếu rất khó giành được, nhất là suất chiếu đầu tiên của ngày. Ngoài rạp vẫn còn hàng dài người đang chờ mua vé cho suất chiếu tiếp theo.
Trong tình cảnh tranh giành nhau thế này mà bên cạnh Tô Đoạn và Nghiêm Thâm có tận năm sáu ghế trống, khiến người ta chú ý.
Vé suất chiếu đầu tiên rất khó giành được, sao lại có người mua vé mà không đến chứ? Dù có bán lại cũng thu được một khoản không nhỏ.
Vì vậy, việc có ghế trống gần họ rất có khả năng là do ai đó không muốn bị làm phiền nên đã mua vé cho cả khu vực đó.
Vé suất chiếu đầu tiên bán hết trong vài giây, sao mà giành được nhiều vé đến vậy?
Không ai ngờ rằng đối với một cổ đông của rạp chiếu phim như Nghiêm Thâm thì việc có vé chẳng cần tranh giành, chỉ cần nhắn một lời là xong, thậm chí muốn bao trọn rạp cũng chỉ là một câu nói.
Nghiêm Thâm bình tĩnh làm lơ ánh mắt của người khác, thấy Tô Đoạn đã ngồi yên, anh đặt hộp bắp rang mua ngoài rạp lên đùi Tô Đoạn.
Tô Đoạn thích đồ ngọt, nên bắp rang màu vàng phủ đường caramel rất hợp khẩu vị, tỏa ra mùi hương ngọt ngào hấp dẫn. Khi Nghiêm Thâm đặt bắp rang lên đùi Tô Đoạn, Tô Đoạn tự giác cho một hạt vào miệng.
Bắp rang giòn tan, cắn một cái là nghe tiếng rồm rộp, hương vị ngọt ngào lan tỏa trong miệng, Tô Đoạn cười tươi cong cả khóe mắt ăn.
Nghiêm Thâm nhìn sườn mặt cậu một lúc, thấy khóe miệng cậu ăn cong lên, hắn không kìm được cũng muốn thử, nhân lúc lấy bắp rang bèn nhẹ nhàng chạm vào ngón tay mảnh khảnh của Tô Đoạn.
Ngón tay Tô Đoạn khựng lại, nhấc mi lên, đôi mắt đen trong trẻo nhìn sang Nghiêm Thâm, như hỏi: Có chuyện gì sao?
Nghiêm Thâm bóp nhẹ ngón tay cậu, lắc đầu: Không có gì, chỉ muốn chạm thôi.
Tô Đoạn ngẩn ra, như không biết trả lời thế nào, cúi đầu lặng lẽ ăn bắp rang, chỉ là lúc Nghiêm Thâm nắm đến tay cũng không rút lại. Sự ngoan ngoãn này làm Nghiêm Thâm muốn thử một số cảnh play trong "phim giáo dục" ngay tại rạp.
Quả nhiên rất ngọt, Nghiêm Thâm ăn một hạt bắp rang nghĩ.
Hắn vốn không thích vị ngọt, những nghĩ Tô Đoạn cũng ăn nên bèn cảm thấy hương vị cũng không tệ.
Hơn nữa mỗi lần ăn một hạt bắp rang lại được chạm vào bàn tay nhỏ mềm mại của cậu, thật đáng giá.
Giám đốc Nghiêm đanh mặt ăn bắp rang, nhưng thực sự là đang ăn bắp rang hay mãn nguyện chạm tay nhỏ của người yêu, có lẽ chỉ hai người trong cuộc mới biết.
Dù sao thì cả hai người ăn bắp rang giòn rụm, khiến những người nhìn họ cũng thèm theo.
Lúc đầu những người này nhìn họ vì những ghế trống xung quanh, sau đó là vì ngoại hình của họ.
Dù ánh sáng trong phòng chiếu phim mờ ảo, khó phân biệt rõ chi tiết trên khuôn mặt trừ khi ngồi rất gần, nhưng những người ở gần và có thị lực tốt vẫn có thể nhìn thấy rõ ngoại hình của họ.
Có lẽ người đẹp tự nhiên luôn có khí chất riêng, chỉ cần nhìn thoáng qua đường nét trên khuôn mặt là có thể đoán được rằng cả hai đều rất đẹp trai.
Ánh mắt dò xét này dần biến mất khi phim bắt đầu chiếu, khi biểu tượng mở đầu xuất hiện trên màn hình, rạp chiếu phim dần trở nên yên tĩnh, hầu như tất cả mọi người đều bị cuốn vào bộ phim.
Dù trực tiếp tham gia quay, nhưng cảm giác tự mình diễn và xem thành phẩm hoàn toàn khác nhau.
Đạo diễn Tạ quay rất tốt, quay cả bộ phim trong không gian đầy khói lửa nhưng lại tạo được cảm giác siêu thoát của những người tu tiên. Cảm giác này không làm người xem khó hiểu mà còn dễ dàng nhập tâm.
Cắt nối biên tập và hậu kỳ cũng rất kỹ lưỡng, nhịp điệu và hiệu ứng của cả bộ phim đều hoàn hảo.
Tô Đoạn tập trung xem, tay bóc bắp rang cũng dần dừng lại, không để ý rằng Nghiêm Thâm đã thay mình tiếp tục đút bắp rang vào miệng.
"Thành Ma" có bối cảnh rộng lớn, nhịp điệu chặt chẽ và nghiêm ngặt, hình tượng đa chiều, nhân vật lên sân nhiều đếm không xuể. Tuy đạo diễn đã cố gắng thêm cảnh cho cậu, nhưng tổng thời lượng của vai diễn của Tô Đoạn cũng không quá năm phút.
Khi Tô Đoạn được đút ăn hết một phần ba hộp bắp rang, phim mới chiếu đến đoạn lần đầu tiên nhân vật của cậu xuất hiện.
Nhà tan cửa nát, nhưng tên ngốc ngây ngô lại đưa hạt sen cho kẻ thù, mãi đến khi tình cờ hấp thụ khí thanh khiết trong hạt sen mới tỉnh ngộ, nhận ra chuyện gì đã xảy ra, sững sờ nhìn thi thể người nhà sẽ không bao giờ mở mắt ra nữa, đôi mắt kinh hoàng, nước mắt lặng lẽ tuôn rơi, yên tĩnh đến nỗi khiến tim người xem thắt lại.