Từng đợt gió lạnh tràn về trên người, thời tiết cực kỳ lạnh, nhưng là cuối năm, nhìn xung quanh chật ních người, xe cộ đông đúc, lúc này đứng trong gió, Giang Độ cảm thấy trầm lặng khác thường.
Nguỵ Thanh Việt quay đầu nhìn cô, hai người cách nhau nửa mét, chỉ một cái nhìn đó thôi, rơi xuống trái tim nhỏ ấm áp, Giang Độ lúc này mới nhớ tới mình nên nói gì đó, cô mở miệng, nam sinh đã nói trước:
"Cậu vẫn thích lo chuyện bao đồng vậy."
Giang Độ phút chốc co người, cô cúi đầu, dùng ngón chân đá một viên đá nhỏ không tồn tại.
"Đi thôi, tôi đưa cậu ngồi xe bus." Nguỵ Thanh Việt quấn khăn quàng cổ chặt hơn, nhìn xung quanh, như đang phán đoán phương hướng.
Hai người đi về phía sân ga, Giang Độ đội chiếc mũ len cũ kỹ, tĩnh điện, tóc dính từng sợi vào mặt, cô muốn nói với Nguỵ Thanh Việt cô biết đi xe bus, nhưng không nói, mà lặng lẽ đi theo như thể cậu là người dẫn đường.
Nguỵ Thanh Việt quay đầu lại cười, vẻ mặt lúc gần lúc xa, cậu nói: "Cậu đi phía sau tôi giống như tù nhân vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play