Thấy Mùa Xuân

24. Tôi cũng có thể hát bài này


11 tháng

trướctiếp

Giang Độ giật mình nhìn Nguỵ Thanh Việt, giây phút đó, bí mật của cô giống như quả bóng căng phồng đến cực hạn, bị người khác đột nhiên đâm thủng, nhưng cô vẫn phải dùng hết trí tuệ và nghị lực để ngăn cản những người trước mặt nghe thấy âm thanh lớn đó.
"Sao tớ phải viết thư cho cậu?" Lời vừa nói ra, cô đã cảm thấy như khiêu khích, nhưng cô không quan tâm được nhiều thế, kỳ lạ thay, ở tuổi mới lớn, cô thà xúc phạm người con trai mình thích, cũng không nguyện ý nói một từ thật lòng.

Có vẻ như nếu thừa nhận bản thân thích Nguỵ Thanh Việt sẽ trở thành người vô cùng bình thường, giống như sống chết ôm lấy bí mật, thế giới khác lạ, độc lập thành quốc.
Nguỵ Thanh Việt như thể biết trước phản ứng cô sẽ như này, cậu không ngại chút nào, cũng không truy xét, cậu cười khó đoán, nói, "Không phải ai viết thư cho tôi tôi cũng trả lời đâu."
Giang Độ lại sững sờ, cô không thể phân biệt được đây là sự kiêu ngạo Nguỵ Thanh Việt vô tình để lộ vào một thời khắc nào đó, có phải cậu ta cho rằng như này càng giống bố thí hơn? Có thể được cậu hồi thư, là vinh dự lớn nhất của một cô gái.
Nghĩ đến đây tâm trạng của cô không chỉ u ám mà còn có chút ủ rũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp