Trương Sĩ Thành không dám mở miệng nói chuyện, trong lòng ông ta thấy áy náy vì vốn hôm nay Mộng Nương không muốn để Đa Bảo ra ngoài.
Sau khi bà biết được Đa Bảo phải đi cũng ông ta ra nước ngoài thì muốn thằng bé ở nhà với mình nhiều hơn, đợi khi ông ta khuyên bảo nhiều lần thì bà mới để Đa Bảo ra ngoài.
“Mộng Nương, xin lỗi em.” Hốc mắt Trương Sĩ Thành đỏ bừng, ông ta áy náy nói.
Mộng Nương vô lực trượt xuống khỏi tay Trương Sĩ Thành, trong nháy mắt bà đã hôn mê bất tỉnh.
“Mẹ.”
Lúc này Lâm Nam Phong đột nhiên chạy ra từ phía sau rồi ôm lấy Mộng Nương, cô nghẹn ngào hỏi Trương Sĩ Thành: “Sao lại không thấy em trai ạ, không phải bố bảo là bác gái sẽ bảo vệ em ấy sao? Đa Bảo là mạng sống của mẹ, không có mạng sống thì sao mẹ con sống được?”
Như thể Lâm Nam Phong thấy vậy chưa đủ để kích thích Trương Sĩ Thành nên cô nói thêm một câu: “Bố ơi, mẹ không sống được thì con cũng không muốn sống nữa.”
Trương Sĩ Thành nghe con gái nói thế thì nước mắt chảy dài, ông ta đứng dậy tiến đến trước mặt Mạnh Ngọc và tát cho bà ta một cái.
Mạnh Ngọc bị tát đến mức lùi vài bước về phía sau, khóe miệng lập tức chảy máu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play