Nàng ấy còn nhớ, trước đây mẫu thân hay mắng phủ Tĩnh Vương, nói rằng bọn họ giàu có như vậy mà sống quá keo kiệt, ngày lễ tết chỉ tặng đồ cho hai cô nương, còn những người khác thì không nhận được gì cả.
Kỷ Bảo Nhân chỉ cảm thấy mẫu thân của nàng ấy đang ghen tị mà thôi, dù sao đại tỷ tỷ và Nguyên Nguyên có rất nhiều đồ tốt, nhìn vô cùng tinh xảo, trong đó có một số món còn được làm thủ công.
“Nguyên Nguyên, biểu ca của muội là người như thế nào?” Kỷ Bảo Nhân tò mò.
Kỷ Thanh Thần hơi xấu hổ, bởi vì nàng chưa từng gặp qua Ân Bách Nhiên nên không thể trả lời. Kiếp trước, khi nàng còn trú ngụ trong ngọc bội đã từng nhìn thấy vài lần, nhưng Bùi Thế Trạch và Ân Bách Nhiên không thân thiết, lần nào cũng chỉ đi lướt qua nhau.
Vì thế, ấn tượng duy nhất của nàng về Ân Bách Nhiên, chính là chàng ấy trông rất anh tuấn.
Anh Đào đi bên cạnh phì cười: “Ngũ tiểu thư, người đang làm khó thất tiểu thư nhà chúng nô tỳ rồi, người đã bao giờ gặp biểu thiếu gia đâu, đây là lần đầu tiên đấy ạ.”
“Ồ, cũng đúng.” Kỷ Bảo Nhân hơi thất vọng, nhưng vẫn cười nói: “Tỷ nghe người hầu trong nhà nói rằng nhị thẩm nương vô cùng xinh đẹp, chắc hẳn người của phủ Tĩnh Vương cũng không thua kém là bao.”
Kỷ Bảo Nhân tuy mới bảy tuổi nhưng cũng biết phân biệt đẹp xấu, nàng ấy rất hy vọng vị biểu ca này cũng tuấn tú.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play