Kỷ Thanh Thần vỗ vỗ ngực mình, vẻ mặt nàng hoảng hốt chưa kịp định thần lại, nhìn tình huống trước mắt. 
Chuyện này là sao đây?
Mà lúc này, Ân Bách Nhiên cắn môi, gương mặt nhăn lại, cố gắng chịu đựng cơn đau ập đến. Mới nãy chàng ấy nhanh tay đẩy Kỷ Thanh Thần ra, nhưng bản thân lại không né tránh được. Khi bị ngã trên mặt đất thì sau gáy bị va đập. Toàn bộ phần lưng đập mạnh xuống đất, cảm giác đau đớn như cơ thể bị nứt ra vậy.
Người đang đè lên cơ thể của Ân Bách Nhiên từ từ ngẩng đầu lên, nhìn người bị mình xô ngã. Chỉ thấy trên đầu chàng ấy có đội ngọc quan, gương mặt đẹp đến nỗi không thốt nên lời, dịu dàng như ngọc. Nhưng mà biểu cảm trên gương mặt ấy giờ đang nhăn lại vì đau đớn.
“Thật xin lỗi, ta đè nặng ngươi rồi.” Trưởng Tôn Chiêu cũng không biết bản thân bị làm sao, giống như bị ma xui quỷ khiến mà duỗi tay chạm vào gương mặt của Ân Bách Nhiên. 
Chàng ấy không giống tất cả những nam nhân mà trước đây Trưởng Tôn Chiêu từng gặp qua. Lúc nàng ấy còn ở Phúc Kiến, phong tục của người dân nơi đó rất cởi mở phóng khoáng. Vào những ngày mùa hè, chỉ cần đi lại trên phố là đâu đâu cũng thấy nam nhân đang cởi trần nửa thân trên, làn da ngăm đen, lại còn thô lỗ, cả người dính đầy mồ hôi. Còn chưa đi ngang qua mà đã ngửi thấy mùi mồ hôi nồng nặc. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play