Bùi Thế Trạch đi bên cạnh Kỷ Thanh Thần, thân thể cao lớn chặn lại tất cả gió lạnh từ phía bắc thổi tới. Nàng cúi đầu, nhằm mắt theo sau chàng, trông giống một tiểu tức phụ vậy.
Thấy nàng không dám ngẩng đầu nói chuyện, nên Bùi Thế Trạch mở miệng trước: “Lần sau gặp chuyện như vậy thì nàng không cần phải cầu xin giúp ta.”
Sợ nàng hiểu lầm, nên chàng lại bổ sung thêm: “Hoàng Thượng chỉ trách mắng ta thôi, sẽ không thật sự phạt ra đâu.” 
Chút tự tin này, đương nhiên Bùi Thế Trạch vẫn phải có.
Kỷ Thanh Thần ngẩng đầu nhìn chàng, từ góc độ này nàng chỉ có thể thấy được nửa sườn mặt của chàng, anh tuấn tiêu sái, đẹp đến mức làm nàng nhịn không được nhếch khóe môi. Nàng nhẹ giọng nói: “Nhưng ta không nỡ.” 
Mùa đông trong hoàng cũng vẫn phồn hoa như cũ, tường đỏ ngói lưu ly, Bùi Thế Trạch nhìn phiến ngói lưu ly trên nóc cung điện phía trước một cái, sau khi chậm rãi quay đầu thì ánh mắt liền chạm vào vẻ mặt dịu dàng của Kỷ Thanh Thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play