"Thân là thống lĩnh anh dũng và thiện chiến nhất doanh trại vũ khí của Đại Ngụy, nhưng ngươi lại mang theo thuộc hạ đi đánh nhau trên đường, còn làm kinh động đến Kinh Triệu Doãn, làm ta phải phái ra rất nhiều người mới cản các ngươi lại được!” Hoàng Thượng đẩy toàn bộ chiết tự trên bàn xuống đất, có mấy quyển còn rơi trúng người Bùi Thế Trạch, chàng quỳ gối ở đó, bị chiết tự đập vào người cũng chỉ khẽ nhíu mày một cái.
Hoàng Đế chỉ vào chiết tự dưới đất: “Ngươi nhìn đi, tất cả thứ này đều là để tố cáo ngươi đấy, nói ngươi thân là trưởng quan nhưng lại hành động không chính đáng. Còn nói ngươi dẫn theo thuộc hạ đi đánh nhau, làm bại hoại thanh danh tướng sĩ Đại Ngụy của chúng ta, đúng rồi, trong đó còn nói các ngươi làm phiền dân chúng ở hội hoa đăng nữa đấy, đúng là tội không kể hết!”
Bùi Thế Trạch đã quỳ ở đây mười lăm phút, Hoàng Thượng cũng chỉ vào mặt chàng mắng mười lăm phút.
Đợi cho đến khi Hoàng Thượng vừa dừng lại, Dương Bộ Đình bên cạnh lập tức thừa cơ hội đi tới, rót cho ông ấy một ly trà, bảo ông ấy uống một hớp làm ướt cổ họng. Ân Đình Cẩn một hớp uống hết ly trà, sau đó mới chịu ngồi xuống.
“Tính tình ngươi xưa nay điềm đạm chín chắn lắm cơ mà.” Ân Đình Cẩn có chút bất đắc dĩ nói.
Trận này đánh đến mức kinh thiên động địa, ngay cả cha mẹ Tôn Viêm còn không nhận ra hắn là ai, mấy thiếu gia còn lại người thì què tay người thì gãy chân. Thuộc hạ mà Bùi Thế Trạch mang theo đều là người trong doanh trại vũ khí, toàn bộ đều là binh sĩ tinh nhuệ nhất của Đại Ngụy, quân sĩ nào cũng vừa anh dũng vừa thiện chiến, tuy số người của đám thiếu gia vô tích sự kia còn nhiều hơn bọn họ gấp hai lần, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh tới mức kêu cha gọi mẹ.
"Hoàng Thượng, việc này đều là trách nhiệm của vi thần, xin Hoàng Thượng hãy xử phạt một mình vi thần thôi.” Bùi Thế Trạch trầm giọng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT