Ân Đình Cẩn cười to, ông ấy cũng thấy bức tranh lần này không tồi, nên mới gọi người đến đây đánh giá. Sau đó ông ấy tiếp tục dùng bút lông chấm thêm một ít màu đỏ, vẽ thêm vài đường lên tranh để làm cho tranh trở nên sinh động hơn.
Sau khi vẽ xong, tiểu thái giám bên cạnh nhanh chóng đặt tranh sang một để tranh khô. Kế đó Dương Bộ Đình đích thân vắt khăn, rồi đến lau tay cho Hoàng Thượng.
Ân Đình Cẩn nhìn Bùi Thế Trạch, thấy hai má chàng hơi lõm xuống, nhìn còn gầy hơn cả lần trước khi ông ấy gặp chàng, nên hỏi: “Cơ thể tịnh dưỡng không tốt à?”
“Tạ Hoàng Thượng quan tâm, thân thể vi thần đã sớm không còn vấn đề gì nghiêm trọng nữa rồi.” Bùi Thế Trạch cúi đầu nói.
Lúc này Ân Đình Cẩn vẫy vẫy tay, Dương Bộ Đình lập tức lệnh tất cả thái giám và cung nữ lui ra ngoài đình, chỉ để lại hai người bọn họ ở bên trong.
"Chuyện ngươi bị thương lần trước trẫm đã biết kẻ nào làm rồi, chỉ là tình hình bên trong triều đình bây giờ quá loạn và phức tạp.” Ân Đình Cẩn cười khẩy một tiếng, lạnh mặt nói: “Nhưng cứ để cho bọn họ nhảy nhót mấy ngày đi, bởi vì sớm muộn gì cũng bị ta tóm gọn hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT