Khi vừa ra khỏi cửa, đúng lúc Bùi Ngọc Hân cảm khái sao mà tam ca dịu dàng đến thế, thì nghe thấy Kỷ Thanh Thần nghiến răng nghiến lợi bên tai mình rồi nói: “Được nha, tỷ cũng dám gạt ta.”
Bùi Ngọc Hân sửng sốt, rồi kêu một tiếng ai da, hóa ra Kỷ Thanh Thần đã lợi dụng nhân lúc Bùi Ngọc Hân không phòng bị và véo mạnh vào eo nàng ấy. Bùi Ngọc Hân đau không nhịn được kêu lên một tiếng. Nha hoàn đứng sau lưng nàng ấy cũng bị dọa, vội vã hỏi thăm: “Tiểu thư, người không sao chứ?”
Bùi Ngọc Hân khoát tay vẫy một cái, cắn răng nhẫn nhịn đáp: “Ta không sao.”
“Muội xuống tay ác thật, Nguyên Nguyên.” Bùi Ngọc Hân đau đến nỗi nước mắt cũng trào ra.
Kỷ Thanh Thần trừng mắt với nàng ấy, tức giận không nguôi, nếu không phải nàng ấy lừa nàng thì nàng đâu bị mất mặt trước Thị Tử ca ca. May thay lúc ấy nàng đã lấy chiếc khăn tay ra, bằng không hôm nay thật không biết phải làm sao mới ổn.
Hai người đi qua hoa viên và đến viện của Bùi Ngọc Hân. Chỉ là không ngờ, nửa đường bắt gặp Bùi Ngọc Ninh đang ngồi trong đình nghỉ mát bên hồ. Chỉ thấy trong đình bày một tấm bình phong chạm khắc gỗ hoa lê vàng với hàng trăm bông hoa đua nở mùa xuân, trên bàn đá bày một bếp lò nhỏ để đun trà, Bùi Ngọc Ninh ngồi trên bệ đá trải đệm gấm, thị nữ bên cạnh cầm chiếc quạt tròn mỹ nhân quạt cho nàng ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT