Chiếc lư hương mạ vàng hình ba chân voi đặt trên chiếc bàn cao trong phòng đang tỏa ra một mùi hương an thần. Nhưng Kỷ Thanh Trần lại cảm thấy đầu óc mình choáng váng như một mớ hỗn độn.
Bùi Thế Trạch thấy tiểu cô nương không nói lời nào, bèn khẽ cười một tiếng:
“Sao muội im lặng rồi?”
Bùi Ngọc Hân, ta muốn đánh chết tỷ. Trong lòng Kỷ Thanh Thần hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nàng không biết Bùi Ngọc Hân vốn chưa từng nói chuyện này cho Thị Tử ca ca, là do nàng đã tự hù dọa chính mình. Ai bảo nàng ngốc nghếch tự chủ động nhận tội chứ.
Cả người nàng lùi về phía sau, nhưng lòng bàn tay của Bùi Thế Trạch vòng qua eo nàng vẫn không buông, chàng nhìn nàng một cách lạnh nhạt.
Từ nhỏ Kỷ Thanh Thần chưa từng nhìn thấy sắc mặt lạnh lùng của Bùi Thế Trạch, nàng còn tưởng rằng mình không sợ khuôn mặt nghiêm nghị của chàng, nhưng lúc này khuôn mặt tuấn tú như tiên của chàng chỉ lạnh nhạt liếc nhìn nàng một cái, nàng đã cảm thấy chân mình mềm nhũn, thậm chí không thể đứng dậy nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT