Bùi Thế Trạch hơi nhíu mày, dường như không vui lắm khi nàng ấy hỏi đến việc này, nhưng chàng không vội trách mắng, mà chỉ nhìn chằm chằm nàng ấy.
Bùi Ngọc Hân thấy chàng không nói gì, hừ một tiếng trong lòng, đừng tưởng nàng ấy không biết đấy nhé. Nàng ấy giả vờ than thở: “Tam ca, huynh không biết đâu, lúc muội và Nguyên Nguyên ra ngoài đã gặp phải tiểu nhân đó.”
Nàng ấy còn chưa nói xong, Bùi Thế Trạch đã vội ngẩng đầu lên nhìn nàng ấy, hỏi: “Các muội làm sao?” 
Trong lòng Bùi Ngọc Hân đã mừng như điên, nhưng trên mặt lại tỏ ra vẻ khó xử: “Thôi bỏ đi, không nói thì tốt hơn. Nguyên Nguyên cũng đã dặn muội là không được nói cho người khác biết rồi, nếu nói ra thì sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của nàng mất.” 
“Ta là người khác ư?” Bùi Thế Trạch nhíu chặt mày, dạy dỗ nàng ấy.
Bây giờ Bùi Ngọc Hân rất muốn ôm bụng cười cho đã, nếu không nghe được tam ca chính miệng nói với nàng ấy, thì còn lâu nàng ấy mới nói cho chàng nghe chuyện kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play