Không biết là tam ca đã nói gì, nhưng lại khiến đại bá phụ giận dữ đến mức tát chàng một cái, cái tát kia vang lên trong bóng đêm tĩnh mịch, làm người nghe càng thêm hoảng sợ. Bùi Ngọc Hân bị dọa đến run cả người, nhanh chóng chạy về phía mẫu thân. 
Tạ Bình Như nghe được tiếng quát mắng của Bùi Duyên Triệu, ông ta chất vất Bùi Thế Trạch tại sao lại đề ra yêu cầu đó với Hoàng Thượng trong cung yến.
Không ngờ Bùi Thế Trạch vẫn lạnh nhạt nói: “Phụ thân nổi nóng làm gì, hôn sự của con, tất nhiên phải do con làm chủ.”
Kiểu nói chuyện như vậy Tạ Bình Như đã nghe được mười mấy năm. Thời điểm chàng còn nhỏ đã ăn nói kiêu căng như thế rồi, tựa như thiếp thất như bà ta chỉ là vật trang trí vậy. Bây giờ thấy Bùi Duyên Triệu tức giận mắng chàng, bà ta cảm thấy cực kì hả dạ.
Bùi Duyên Triệu càng nói càng kích động, muốn tiếp tục động tay, làm Tạ Bình Như hơi sợ.
“Lão gia, có chuyện gì thì nói nhỏ cho nhau nghe thôi, hạ nhân đều ở đây mà.” Tạ Bình Như luôn biết cách làm người, chờ sau khi Bùi Duyên Triệu đánh xong, bà ta lập tức chạy tới giữ chặt ông ta lại, lo lắng mà nói. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play