Mạnh Thị hỏi chi tiết, Ôn Lăng Quân bèn kể hết cho bà ấy nghe những chuyện đã xảy ra ở Kỷ gia. Khi nghe thấy Nguyên Bảo bị kẻ bắt cóc quăng ngã, Mạnh Thị đập mạnh lên bàn, tức giận nói: “Tên bắt cóc đáng chết này, nhất định chúng ta không được để kẻ đó chạy thoát.”
“Nương cứ yên tâm, kẻ bắt cóc đang bị giam giữ trong nha môn, chắc chắn không thể trốn thoát được.” Ôn Lăng Quân trấn an bà ấy.
Nhưng Mạnh Thị vẫn chưa cảm thấy nguôi giận, nói: “Chắc chắn kẻ bắt cóc không hành động một mình, hắn ta còn có đồng bọn. Hắn ta có thể lừa bán được cả con cháu trong phủ bá, đúng là coi trời bằng vung. Khi nào phụ thân của con trở về, hãy kêu ông ấy đến Đại lý tự một chuyến, chúng ta không thể nào bỏ qua chuyện này được.”
Bà ấy vừa dứt lời, Tấn Dương hầu Ôn Trọng Châu bước vào.
Vừa ở ngoài cửa, ông ấy đã nghe thấy giọng nói đầy giận dữ của Mạnh Thị, vội hỏi: “Không phải đã tìm được Nguyên Bảo rồi sao, còn có ai khiến nàng không vui vậy?”
Mạnh Thị thấy ông ấy đi tới, lập tức lặp lại những lời vừa nói trước đó, hình như còn chưa đủ, bà ấy lẩm bẩm: “Đại lý tự và Kinh Triệu Doãn đều là đồ vô dụng, đến một hài tử cũng không tìm ra được. Lần này nếu không nhờ Kỷ gia ra tay tương trợ, e rằng Nguyên Bảo đã bị bán đi một nơi dơ bẩn nào đó rồi. Chuyện này không thể cứ thế bỏ qua được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT