Lúc này Bùi Thế Trạch vẫn không hề biết rằng chuyện của chàng đã gây ra chấn động lớn như thế nào ở phủ Định Quốc Công. Ôn Lăng Quân đến gặp chàng, chàng tất nhiên là phải cảm ơn rồi. Vừa rồi Lão thái thái kêu người tới thông báo rằng hôm nay Lục Liễu Các sẽ tổ chức yến tiệc để chiêu đãi Ôn Lăng Quân.
“Khi nào thì huynh chuẩn bị quay về kinh?” Sau khi nha hoàn lui xuống, Bùi Thế Trạch quay sang hỏi.
Ôn Lăng Quân khẽ mỉm cười, thở dài nói: “Ta có lòng tốt đến đây thăm đệ, ai mà ngờ được, vừa mới ăn xong một bữa cơm, mà đệ đã kêu ta rời đi rồi?”
“Chính vì ta cảm kích lòng tốt của huynh, nên mới không muốn giữ huynh ở chỗ này, hiện giờ ta đang ở nhà người khác, chẳng lẽ nào lại còn muốn huynh cũng giống như ta sao?” Thật hiếm khi Bùi Thế Trạch mới nói một câu dài như vậy.
“Ta thấy mọi người ở Kỷ phủ đều rất phóng khoáng và khiếu khách.” Ôn Lăng Quân cười nói.
Dù cho tính khí của Bùi Thế Trạch có tốt đến đâu đi chăng nữa thì cũng bị hắn chọc tức, chàng lập tức lườm hắn. Ôn Lăng Quân đã quen biết chàng từ nhỏ rồi, lại còn là huynh trưởng của chàng nữa, nên lập tức nói: “Thế Trạch, đệ như vậy là vô lễ đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play