Thân phận đã bại lộ, Trương bá và Nhạc Thù cũng không giấu giếm nữa.

Buổi trưa, Ngụy Liễu một mình xuống lầu dùng cơm.

Đêm qua có ba vị Huyền Kính Tư tới đây, nàng ấy có nghe nói, nhưng không để ở trong lòng.

Thế lực trên giang hồ xưa nay không đi cùng đường với Huyền Kính Tư, nhưng lại kiêng dè võ lực của Chỉ Huy Sứ, nên có đôi khi cần thiết phải thỏa hiệp.

Trên bàn cơm xuất hiện thêm một vị tên Ngưu Cường, nàng ấy cũng không hỏi nhiều.

Giữa bữa ăn, Trương bá chợt hỏi: “Ngụy cô nương, lão trang chủ của quý trang khi nào tới?”

Ngụy Liễu thầm giật mình trong lòng.

Đây là ý tứ muốn ngả bài rõ ràng hay sao?

Nàng ấy không khỏi nhìn về phía Lục Kiến Vi, chỉ thấy Lục Kiến Vi tập trung dùng bữa, coi như không nghe thấy.

Yến Phi Tàng lại thốt ra một câu: “Trang chủ gì cơ?”

Hắn ta cả một ngày chỉ nghĩ đến luyện đao, vẫn còn chưa rõ tình hình.

Ngụy Liễu than thở, Yến đại hiệp tự nhiên phóng khoáng thật khiến mọi người hâm mộ.

“Ta là đệ tử của sơn trang Nhàn Vân, sự phụ ta chính là trang chủ của sơn trang.”

“Ừ.” Yến Phi Tàng tiếp tục vùi đầu ăn cơm. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T Y T và web tytnovel.

“…”

“Ngụy cô nương.” Trương bá khuyên nhủ: “Hung thủ ám hại sơn trang Bạch Hạc vẫn còn chưa tra được, ta và A Thù không muốn gây nguy hiểm cho Tống trang chủ, ngươi vẫn nên viết thư trở về, nói rõ tấm lòng của chúng ta.”

“Sư phụ và Nhạc trang chủ là bằng hữu thân thiết nhiều năm, người không đành lòng nhìn hai người chịu khổ bôn ba bên ngoài, nguyên nhân chính là vì hung thủ chưa điều tra rõ, sơn trang Nhàn Vân càng nên che chở bảo hộ hai người.” Ngụy Liễu bất đắc dĩ: "Đây là mệnh lệnh của sư phụ.”

“Sơn trang Bạch Hạc?” Yến Phi Tàng lại ngẩng đầu: “Các ngươi là người của sơn trang Bạch Hạc?”

Nhạc Thù gật đầu: “Cha ta là trang chủ.”

“Ồ.” Yến Phi Tàng nuốt xuống một miếng cơm: “Vậy các ngươi đúng là mệnh lớn.”

“…”

Ngưu Cường ngồi im thin thít, tay cầm đũa cũng không dám động.

Hắn chẳng qua chỉ là một kẻ nông dân quê mùa, không muốn nghe bí mật chốn võ lâm làm gì.

“Ngụy cô nương lại không biết, hiện giờ trên giang hồ có lời đồn đãi, nói thẳng ra sơn trang Bach Hạc bị diệt là do có giữ tấm bản đồ kho báu, tìm được tấm bản đồ này sẽ có được cả một kho báu, ngoại trừ vàng bạc châu báu, còn có linh dược trị được bách bệnh.” Trương bá mặt mày nghiêm túc nói. ( truyện trên app T𝕪T )

Ngụy Liễu kinh ngạc chớp mắt: “Sao có thể?!”

“Vớ vẩn.” Yến Phi Tàng gay gắt: “Nếu thực sự có kho báu, sơn trang Bạch Hạc đã sớm tìm ra rồi, làm sao có thể để lời đồn lan đến tận đây để cho mọi người đều biết?”

“Nhưng khách giang hồ lại không tin.” Trương bá nghiêng đầu thở dài.

Lục Kiến Vi buông chén đũa, cười tủm tỉm nói:

“Có lẽ mấy ngày nữa, quán trọ này sẽ đón tiếp khách nhân từ bốn phương tám hướng, mọi người đều phải xốc lại tinh thần, tranh thủ tạo danh tiếng tốt đẹp cho quán trọ chúng ta.”

Mọi người: “…”

Buổi chiều, Đào Dương và Huyền Kính Tư đưa tin xong trở về quán trọ, biết được thân phận thật sự của Trương bá và Nhạc Thù, không khỏi ngây ngốc tại chỗ.

Sao lại đột nhiên như vậy.

Nhưng rất nhanh, bọn họ đều biết được lý do.

Vụ án diệt môn tại sơn trang Bạch Hạc, cơ bản thì cũng không có bao nhiêu người chú ý, cũng không có người cố tình đi hỏi thăm tin tức của Nhạc Thù.

Còn Tống trang chủ, để tránh tin tức bị tiết lộ, để ngừa “Hung thủ” nhổ cỏ tận gốc, chỉ bí mật sai người dò la tung tích của hai người.

Huyền Kính Tư tiếp nhận vụ án, cũng sẽ không báo cáo tiến triển vụ án cho người trong giang hồ biết.

Vốn dĩ người ta nghĩ vụ án này sẽ chỉ có thể im hơi lặng tiếng mà kết thúc, không ngờ hai người họ Lữ, Tào nghe được phong thanh chút tin tức ở đâu, muốn đến bắt Nhạc Thù và Trương bá.

Cũng vì nguyên nhân đã phải chịu nhục nhã khi ở quán trọ, hai người đó quyết định khấy động giang hồ, cố ý tản ra tin tức giả, chỉ sợ thiên hạ không loạn.

Đương nhiên, tin tức có phải hai người Lữ, Tào cố ý tung ra hay không thì còn phải chờ chứng thực, trước mắt chỉ là suy đoán của đám người Lục Kiến Vi.

Hai sư huynh muội của sơn trang Nhàn Vân cùng ba người Huyền Kính Tư đều muốn tìm được Trương bá và Nhạc Thù.

Nếu không có lời đồn đãi đó, hai bên sẽ lựa chọn đánh một trận, thắng thua quyết định hai người Trương bá sẽ đi đâu.

Mà hiện giờ, sự tình đã mất khống chế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play