Trên núi hoang này vẫn còn chỗ ở, nhưng vì đã nhiều năm không được dọn dẹp nên mạng nhện và bụi bặm bao phủ dày đặc.
“Chưởng quầy, ngươi tạm chấp nhận ở mấy ngày.” Hách Liên Tuyết có chút xấu hổ, chủ động xắn tay áo lên, từ trong góc tìm được một cái thùng gỗ cũ kỹ: “Ta đi tìm xem ở gần đây có nguồn nước hay không?”
Lục Kiến Vi: “Ta đi cùng ngươi.”
Nhân tiện nhìn xem bố cục của ngọn núi hoang này.
Tiểu Khách có bản đồ hướng dẫn, có thể hiển thị rõ ràng nguồn nước ở gần ngọn núi hoang này, cũng có thể hiển thị được bóng người.
Nhưng chỉ giới hạn trên những bề mặt có ít chướng ngại vật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT