Cửa phong đóng sầm lại, đoàn xe khuất sau cánh cửa.
Vẻ mặt lo lắng của Lục Kiến Vi và Bùi Tri cũng biến mất tức khắc, chỉ có Hách Liên Tuyết cảm thấy hơi buồn lòng.
“Lãng phí nhiều bảo kiếm quá.”
“Không cần tiếc đâu.” Lục Kiến Vi nói: “Chỉ có một cái là khá tốt, những cái còn lại đều kém chất lượng.”
“Vậy cũng là lãng phí rồi.”
“Không có bảo kiếm thì khó lòng dụ Diêu Thập Lang vào tròng. Nhưng có thanh bảo kiếm này, cho dù những thanh còn lại có kém đến đâu đi chăng nữa thì họ cũng sẽ không cảm thấy bản thân đã bị lừa. Ngược lại, họ sẽ càng tin tưởng chúng ta hơn, không vì nảy sinh lòng tham mà theo dõi chúng ta, chúng ta làm việc thuận lợi hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT