Địa điểm gặp mặt của nhóm người chơi Tam Thể là một quán cà phê
khuất nẻo. Trong ấn tượng của Uông Diểu, các buổi gặp mặt của người chơi
game online thời đại này đều là những dịp đông người, ồn ào và náo nhiệt,
nhưng lần này thì tính cả anh chỉ có bảy người, mà sáu người kia cũng như
anh, nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng không giống mấy con nghiện game
online. Chỉ có hai người là tương đối trẻ, năm người còn lại, tính cả một
phụ nữ đều là người trung niên, còn có cả một ông già, trông cũng phải sáu
mươi bảy mươi tuổi rồi.
Uông Diểu vốn tưởng mọi người vừa gặp nhau là sẽ thảo luận sôi nổi về
Tam Thể, nhưng giờ anh nhận ra mình đã nhầm. Nội hàm sâu xa mà kỳ dị
của trò chơi này đã gây nên ảnh hưởng tâm lý rất sâu đối với những người
chơi, khiến mỗi người trong số họ, bao bồm cả chính Uông Diểu, đều rất
khó lòng nhắc đến nó một cách tùy tiện. Mọi người chỉ giới thiệu bản thân
với nhau một cách qua loa. Ông già móc ra một chiếc tẩu tinh xảo, nhồi sợi
thuốc vào bắt đầu hút, bước lại gần bức tường thưởng thức tranh sơn dầu
treo trên đó. Những người khác thì ngồi đợi người tổ chức buổi gặp mặt này
tới, bọn họ đều đến trước giờ hẹn.
Thực ra, trong sáu người này, Uông Diểu đã biết hai người. Ông già tóc
bạc da dẻ hồng hào kia là một học giả lừng danh, nổi tiếng nhờ công trình
tìm ra nội hàm của khoa học hiện đại trong triết học phương Đông. Người
phụ nữ ăn mặc kỳ dị kia, là một nhà văn có tên tuổi, một tiểu thuyết gia
thuộc dạng hiếm gặp, phong cách tiền vệ nhưng lại có đông đảo độc giả,
sách của bà ta có thể bắt đầu đọc từ trang nào cũng được. Bốn người còn
lại, có hai người trung niên, một là phó tổng giám đốc công ty phần mềm
lớn nhất trong nước (ăn mặc xuề xoà, lôi thôi, hoàn toàn không thể nhận ra
được), một người là lãnh đạo cấp cao của công ty điện lực quốc gia; hai
người trẻ tuổi, một là phóng viên của cơ quan truyền thông lớn trong nước,
người còn lại là nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành khoa học tự nhiên. Lúc này, Uông Diểu đã ý thức được, rất có khả năng một bộ phận tương đối đông
đảo người chơi của Tam Thể là tinh hoa trong xã hội giống như bọn họ đây.
Người tổ chức buổi gặp mặt nhanh chóng xuất hiện, Uông Diểu trông
thấy y, nhịp tim lập tức đập nhanh hẳn lên, người này không ngờ lại là Phan
Hàn, nghi can hàng đầu của vụ sát hại Thân Ngọc Phi. Anh len lén lấy điện
thoại di động ra, giấu dưới bàn nhắn tin cho Sử Cường.
“Ha ha, mọi người đến sớm thật!” Phan Hàn thoải mái chào hỏi, tựa như
chưa hề có chuyện gì xảy ra. Anh ta không ăn mặc kiểu bẩn thỉu giống
người vô gia cư như trước nay vẫn xuất hiện trên các phương tiện thông tin
đại chúng mà đổi sang mặc đồ Tây đi giày da, trông phong độ ngời ngời.
“Các vị cũng không khác gì nhiều so với tưởng tượng của tôi, đều là nhân
vật tinh hoa cả, Tam Thể chính là trò chơi dành cho những người như các
vị, người bình thường khó lòng lý giải được nội hàm và ý nghĩa của nó,
cũng không thể nào có được tri thức sâu rộng đủ để tham gia trò chơi này.”
Tin nhắn của Uông Diểu đã được gửi đi: Gặp Phan Hàn, ở quán cà phê
Vân Hà, khu Tây Thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT