Tương tự như huyện thành, chợ đen trong thành phố cũng nằm ở một nơi cực kỳ khuất, hơn nữa còn có quy mô khá lớn.
Không có cách nào, ngày nay, ngay cả đối với người dân thành phố, dựa vào lương thực cung ứng của một người mà nuôi cả gia đình đông người ăn uống no đủ cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Đi chợ đen buôn bán là một nơi tuyệt vời để lấp đầy dạ dày, chỉ cần cam lòng bỏ tiền và phiếu thì 90% là có thể mua những gì mình muốn ở chợ đen.
Lý Kim Phượng thay bộ quần áo cũ kỹ, đầy miếng vá mà cô chỉ mặc ở đội sản xuất, trang điểm xấu xí, vác hai mươi cân lương thực tinh trên lưng đi đến chợ đen trong thành phố.
Lý Kim Phượng nhìn quanh thì thấy mọi người đều cẩn thận từng li từng tí và vô cùng cảnh giác.
Cũng đúng, buôn bán ở chợ đen không phải là việc có thể công khai, nếu bị bắt thì sẽ gặp rắc rối.
Lý Kim Phượng đứng một lúc, thì thấy một bà cụ cõng một cái sọt lớn đi lại hơi loạng choạng bước đến gần Lý Kim Phượng nói: “Cháu gái, cháu có lương thực gì đổi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT