“Vậy thì làm phiền chị Tú Anh rồi!” Lý Kim Phượng nói.
"Đều là người nhà mà, khách sáo như vậy làm gì? Nếu giúp được em thì bản thân chị cũng vui lắm!" Vương Tú Anh nói.
Lý Kim Phượng cười với cô ấy: “Chị dâu Tú Anh, lát nữa em phải tiễn anh Triệu ra ga. Chị muốn ăn gì em mang về cho chị!”
“Quên đi! Đồ ăn ở cung tiêu xã và cửa hàng bách hóa chị đã sớm ăn chán lắm rồi! Không phải đồ ăn vặt thì cũng chính là đồ hộp hay bánh kẹo, ngoài ba thứ này ra, không có cái gì khác cả!”
Những món trong miệng Vương Tú Anh nói là chán ăn nếu đặt ở nông thôn thì một năm mọi người chưa chắc được ăn một lần.
Chỉ có thể nói, trong thời đại thiếu hụt vật tư như thế này thì Vương Tú Anh là người có điều kiện.
Nếu là người khác, có thể ăn những món này ăn đến chán thì chắc chắn là sẽ phải hạnh phúc đến mức bật khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play