Trong lòng Lý Kim Phượng nhanh chóng tính toán, làm ăn với người trước mặt hẳn là tương đối an toàn.
Hơn nữa, tình trạng của người này có vẻ rất tốt, tuyệt đối không thể là người đỏ mắt vì đói như người vừa nói trước đó.
Nghĩ tới đây, Lý Kim Phượng đồng ý.
“Trong tay tôi vẫn còn một ít bột mì và mì sợi, nhưng hôm nay không thể đưa cho anh được.”
Làm xong hai mối làm ăn, đã là hai ba giờ chiều.
Lý Kim Phượng còn muốn mang phiếu công nghiệp đến cung tiêu xã nhìn một chút, xấp phiếu này rốt cuộc có thể mua được thứ gì.
Sau đó, còn phải đi bộ hai tiếng trên đường núi để về nhà, không thể trì hoãn được nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play