"Kim Phượng, ngày mai ông tới gặp đội trưởng xin nghỉ phép cho cháu, nhưng có phải... một mình cháu đi huyện thành không tiện lắm không? Nếu không, tốt nhất thì ông nên hỏi xem còn có ai đi huyện thành nữa không? Rồi đi cùng với họ."Lý Phúc Mãn lo lắng hỏi.
Lý Kim Phượng liên tục lắc đầu, cô chỉ muốn một mình đi huyện thành hỏi thăm tình hình, nếu có người đi theo cô, cho dù đồ vật trong không gian không lấy ra được, lời nói và hành động của cô cũng có thể bị coi là đề tài nói chuyện của những người trong đội sản xuất.
"Ông nội, cháu có thể tự mình làm được, nhưng ngày mai cháu muốn phân phát nông cụ cho mọi người trước xong rồi mới đi huyện thành."
Người trong thôn không có ấn tượng tốt với Trương Tiểu Bảo, nếu cô không có mặt ở đấy, ngày mai họ phát nông cụ chắc chắn sẽ nghiêm khắc với cậu.
Vì đã đồng ý với đứa bé nên cô phải là người đầu tiên phát nông cụ cho cậu.
Lý Phúc Mãn không nghĩ tới điều gì khác, ông ấy chỉ nghĩ Lý Kim Phượng không thể bỏ công điểm được, yêu thương trong lòng ông ấy đối với cô cháu gái này lại tăng lên một phần.
“Được rồi, nhưng đường đến huyền thành cũng không gần. Nếu trên đường gặp người lái xe bò, chỉ cần cháu nói với họ cháu người của thôn Lý là đội viên của đội sản xuất, muốn đi lên huyện khám bệnh.Để họ tiện đường đưa cháu đi, cũng đừng ngại mở miệng, ông cũng từng đi nhờ người khác, chẳng ai bận tâm chút chuyện này cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT