Lý Kim Phượng đưa cần tây dại cho Trương Tú Lan, rồi ngồi vào chỗ như không có chuyện gì xảy ra.
Trên bàn ăn, bà Lý lại hỏi thêm một câu: “Kim Phượng, nhiều cần tây dại như thế này cháu hái ở đâu thế? Còn nữa không?”
"Không còn, cháu hái hết rồi!" Lý Kim Phượng bình tĩnh trả lời, không nói rõ là cô hái ở đâu.
Bởi vì cần tây dại vốn không phải được hái trong rãnh mương mà là do cô lấy từ trong không gian ra.
Ở thời đại này, bất cứ thứ gì mọc ở ven đường hay trong rãnh mương, chỉ cần là thứ có thể lấp đầy bụng cô muốn thì người khác cũng muốn.
Có lẽ còn chưa rời giường thì mọi người đã nhổ hết rễ rồi, làm gì có chuyện hái nhiều giống Lý Kim Phượng như thế.
Nhưng người nhà họ Lý không đi theo Lý Kim Phượng, bọn hị cũng không biết Lý Kim Phượng có không gian, cho nên cũng không có nghi ngờ, nhiều lắm là bọn họ cho rằng Lý Kim Phượng đã tìm được một chỗ mà người khác chưa tìm được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT