Tần Dã nghe thấy lời này của vợ, lập tức lấy lại tinh thần: “Đi, anh phải đi.”
Anh sắp được làm cha rồi!
Thật khó để thoát khỏi niềm vui này.
Toàn bộ não bộ đều cảm thấy có chút tê liệt, ngay cả suy nghĩ hình như cũng trở nên vô cùng chậm chạp.
Anh không biết phải diễn tả tâm trạng kích động của mình vào lúc này như thế nào.
Dung Yên liếc anh một cái:...
Tội nghiệp, anh chàng này không phải là ngốc luôn rồi đó chứ?
Nếu không thì, phản ứng này không đúng lắm đâu?
Mẹ Dung cũng có cùng suy nghĩ với cô.
Đặc biệt khi nhìn thấy Tần Dã đi cùng tay cùng chân ra ngoài, bà ấy thật sự không thể nhìn tiếp nữa.
“Lão Dung, ông nói thằng bé Tiểu Tần này... Có phải vui mừng đến ngốc luôn rồi không vậy?”
Đi bộ thôi mà cũng đi thành dáng vẻ này rồi.
Có vẻ như chuyện này thật sự khiến con rể kích động không nhẹ đấy.
Tần Dã đi đường đặc biệt cẩn thận, khiến Dung Yên phải giở giọng xem thường mấy lần.
“Anh đừng căng thẳng như vậy, sẽ khiến lòng em sợ hãi.”
Tần Dư cũng bất mãn: “Anh cả, anh tránh xa chị dâu một chút, đừng chèn ép chị ấy”
Trong bụng chị dâu chính là cháu gái nhỏ của cậu ấy đấy! Lỡ như đụng trúng thì phải làm sao bây giờ?
Tuy nhiên, cậu ấy cũng nhớ tới một vấn đề, vì thế liền nhịn không được tò mò hỏi: “Chị dâu, trong này là cháu gái hay là cháu trai của em?”
Sau đó cậu ấy lại sợ Dung Yên nghĩ nhiều, nhanh chóng bổ sung thêm một câu: “Chị dâu, em không có ý trọng nam khinh nữ, chỉ là em muốn…… Nếu biết sớm, vậy thì em có thể chuẩn bị trước.”
Cậu ấy vừa nói ra câu đó, thì đến lượt Dung Yên cảm thấy kỳ lạ: “Em muốn chuẩn bị cái gì? Chẳng lẽ em còn cần phải đi mua quần áo cho em bé sao?”
Tần Dư trả lời một cách đương nhiên: “Quần áo là chắc chắn rồi! Mấy năm nay, em cũng có tiền…… Quần áo của cháu gái nhỏ và cháu trai nhỏ, em thân là chú cũng muốn mua, em còn muốn chuẩn bị một ít đồ chơi trẻ em.”
Cậu ấy chính là chú đấy!
Dung Yên:……
Được rồi! Đúng là mấy năm nay túi tiền nhỏ của Tần Dư rất nhiều, dù sao hàng năm ông Tần đều cho cậu ấy một số tiền, hơn nữa những người khác cũng cho vào ngày Tết Nguyên Đán.
Tần Dư có một ưu điểm…… Cũng có thể nói là khuyết điểm.
Đó chính là cậu ấy không tiêu tiền.
Trên cơ bản chưa từng thấy cậu ấy mua gì.
Có thể nói, nếu cho cậu ấy mười đồng tiền, như vậy mấy tháng trôi qua, trên tay cậu ấy vẫn còn mười đồng tiền này.
Một năm, ba chỗ duy nhất để tiêu tiền, là mua quà sinh nhật cho ba nữ đồng chí trong nhà. Điều này, đã liên tục mấy năm nay.
Vì thế, trên tay cậu ấy thật sự có khá nhiều tiền.
“Cũng không cần vội vàng chuẩn bị như thế, dù sao là cháu gái hay cháu trai…… Nếu như chị nói ra trước thì còn gì là bất ngờ nữa? Vì thế, sau này mọi người đừng hỏi vấn đề này, có hỏi chị cũng sẽ không nói đâu”
Tần Dư:……
Nghe câu nói này có nghĩa là chị dâu đã biết? Tuy nhiên cũng bình thường thôi, dù sao thì y thuật của chị dâu cũng rất giỏi!
“Thật ra, bất ngờ cũng khá hay, em thích bất ngờ, không cần biết cháu gái hay cháu trai…… Chúng em đều thích, em gái, em nói đúng không!”
Tần Mai bị gọi tên cũng lập tức gật đầu: “Đúng vậy, chúng em đều thích.”
Chị dâu đẹp như vậy, không cần biết cháu trai hay cháu gái, chắc chắn đều rất xinh đẹp.
Nghĩ lại, khá là đáng mong đợi.
Dung Yên cười tủm tỉm nói: “Vậy sau này làm phiền các em chăm sóc đứa nhỏ.”
Còn không đợi Tần Dư và Tần Mai trả lời, Tần Dã ở bên cạnh đã nhanh chóng nói: “Anh sẽ chăm sóc con.”
Hiện giờ, Tần Dư cũng không sợ anh cả cậu ấy lắm, vì thế trực tiếp trợn mắt: “Anh cả, bản thân anh còn phải đi làm đấy! Anh đi làm kiếm tiền cho tốt là được.”
Tần Dã:……
Bốn người nói chuyện cười đùa, chẳng mấy chốc đã đến nhà họ Tần.
Ông Tần đang định đi ra, vì vậy khi ông ấy nhìn thấy bốn người bọn họ đến liền vô cùng kinh ngạc.
“Sao các cháu lại đến?”
“Ông nội, chị dâu có một tin tốt muốn báo cho ông.” Tần Dư có chút gấp gáp.
Hiện giờ, tính tình của cậu ấy đã tốt hơn nhiều so với bạn đầu, hơn nữa đã biết thể hiện tình cảm, đối với nhà họ Tần bên đây…… Cậu ấy không có chút bài xích nào.
Đặc biệt là hàng năm vào ngày tết, ông Tần sẽ cho cậu ấy một khoản tiền không hề nhỏ, điều này làm cậu ấy gọi ông nội rất thân mật.
Ông Tần nghe thấy cháu trai nhỏ nói câu này, ông ấy lập tức nhìn về phía Dung Yên.
“Cháu dâu, hôm nay cháu tốt nghiệp à! Chúc mừng! Đến đây, chỗ này ông có bao lì xì, cháu cầm đi! Ông vốn đang định đi đến nhà các cháu”
Nếu không phải buổi tối có chút việc thì ông ấy định qua bên đó ăn cơm.
Dung Yên không ngờ lấy bằng tốt nghiệp lại có thể được nhận bao lì xì.
“Ông nội, tin tức tốt này của cháu cũng không phải chỉ có cái này. Nào, chúng ta vào nhà trước rồi nói.”
Ông Tần thấy có chút kỳ lạ, còn có điều khác?
Là cái gì?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT