Anh ấy nhìn vẻ mặt của Tần Dư, thấy sắc mặt thằng nhóc trắng bệch, hai mắt khóc đến sưng đỏ, thân thể lại run rẩy.

Hiển nhiên là đã bị dọa sợ.

"Anh cả cậu biết chuyện này chưa?"

Tần Dư lắc đầu: "Anh ấy không biết, anh ấy còn nói buổi tối có việc sẽ không trở về thôn, tôi không biết bây giờ anh ấy đang ở chỗ nào……"

Câu trả lời của cậu ấy lại làm cho đội trưởng Lục và Tiểu Lý sửng sốt.

Đội trưởng Lục quay đầu nhìn về phía Tiểu Lý, "Bây giờ cậu đi thông báo cho Tần Dã, tôi dẫn thằng nhóc này đi tìm người."

"Vâng." Tiểu Lý biết đây là sự việc nghiêm trọng, càng kéo dài thời gian thì càng bất lợi, anh ấy cũng không nói hai lời, trực tiếp đạp xe đạp rời đi.

"Tôi đi cùng với các anh" Đội trưởng Lục để Tần Dư ngồi lên xe đạp của mình, có Tần Dư chỉ đường, rất nhanh anh ấy đã đến được địa điểm xảy ra chuyện.

Tần Dư nhanh chóng nói: "Chính là nơi này, bà lão kia nằm giữa đường……Sau đó hai người đàn ông kia vọt ra từ hai bên……Rồi chạy về hướng bên trái……"

Lần này đội trưởng Lục dẫn theo ba người tới đây, sau khi anh ấy nghe thấy lời của Tần Dư thì lập tức nói bọn họ đi tìm người.

Sau đó anh ấy nói với Tần Dư: "Cậu đi về đồn công an chờ, hay là ở chỗ này chờ anh cậu đến?"

"Tôi ở đây chờ anh cả." Làm sao Tần Dư dám đi.

Mới nãy rời đi chỉ là đi gọi người, nếu không chỉ với một mình cậu ấy thì làm sao cứu được em gái từ trong tay của đám người xấu đó.

"Được, vậy cậu cẩn thận một chút." Đội trưởng Lục có chút không yên tâm để lại một mình cậu ấy ở đây, nhưng suy nghĩ, có khả năng là đám người đó sẽ không xuất hiện lại nữa.

Tần Dư lập tức gật đầu.

Đội trưởng Lục khóa xe đạp lại, lập tức đuổi theo……Không phải là anh ấy không muốn đạp xe đạp, mà là vì vùng đất hoang bụi cỏ tươi tốt này thật sự không có đường để đạp xe đạp đi.

Tần Dư nhìn ba chiếc xe đạp, cậu ấy hốt hoảng không thôi, lỡ như không tìm được em gái của cậu ấy trở về, nước mắt cậu chảy tí tách……

Bên này lúc Tiểu Lý đi vào nhà Tần Dã, thì Tần Dã đang nấu cơm ở phòng bếp.

Mà người nghe được tiếng gõ cửa rồi đi mở cửa là Thiết Lâm, lúc anh ấy nhìn thấy công an, còn tưởng là chuyện của anh trai……

Tiểu Lý không để ý đến cậu ấy, trực tiếp gọi to: "Tần Dã, Tần Dã……"

Thiết Lâm vừa nghe thấy là tìm anh Tần, vội vàng nói: "Anh Tần đang nấu cơm ở phòng bếp."

Mà Tần Dã cũng nghe được có người gọi anh, vì thế đi ra khỏi phòng bếp, lại nhìn thấy được Tiểu Lý đang có vẻ mặt nôn nóng.

"Làm sao vậy?"

"Tần Dã, em gái anh đã xảy ra chuyện, cô bé bị ba người bắt cóc, anh mau nghĩ lại xem đã kết thù với ai?"

Nếu như là có thù oán, thì còn có thể tìm ra, nếu không phải, vậy thì có chút khó…….Rất có thể cô nhóc đã gặp phải bọn buôn người.

Nếu như không tìm về kịp thời, vậy thì rất phiền toái. Dù sao cả nước rộng như vậy, làm sao tìm được người bây giờ?

Vẻ mặt Tần Dã lập tức biến đổi, "Cậu nói em gái tôi bị người ta bắt đi?"

Tiểu Lý gậy đầu, "Đúng vậy, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

Tần Dã lập tức chạy ra bên ngoài.

Đúng lúc Dung Yên vừa ra ngoài, cô đã nghe được từ trong nhà.

Nhìn Tiểu Lý đang chuẩn bị đi, "Tôi đi cùng với mọi người."

Cô thấy Tiểu Lý đi xe đạp tới, Tần Dã cũng đã chạy ra ngoài, liền tự mình đẩy xe đi.

Khi nhìn thấy Thiết Lâm, cô nói thẳng: "Cậu ở lại trông nhà, có vấn đề gì thì đến đồn cảnh sát."

Cũng không đợi Thiết Lâm trả lời, cô trực tiếp đạp xe đạp đi ra ngoài.

"Tần Dã, đừng chạy, mau lại đây đạp xe đạp đi."

Tần Dã nghe thấy âm thanh thì nhanh chóng quay đầu lại, sau đó lấy xe đạp từ trong tay vợ mình lái đi.

Cũng may là tốc độ nhảy lên ghế sau của Dung Yên cũng tương đối nhanh mới không đến nỗi bị rơi xuống.

Tiểu Lý cũng đuổi theo sau.

Mà Thiết Lâm há hốc mồm đứng ở cửa nhìn đám người đã đi xa……Em gái của anh Tần bị bắt đi?

Có phải là cùng một đám người đã đánh anh trai cậu ấy không?

Nhưng mà tại sao bọn họ lại muốn bắt em gái anh Tần đi? Chẳng lẽ là bởi vì chị dâu đã cứu anh trai của cậu ấy sao?

Suy đoán này vừa xuất hiện ở trong đầu đã làm cậu ấy hốt hoảng.

Đáng tiếc là một mình cậu ấy phải chờ ở đây không thể rời đi, nếu không cậu ấy đã về nhà gọi mẹ và anh hai cùng đi tìm người rồi.

Trong lòng nôn nóng cầu nguyện cho em gái anh Tần không xảy ra chuyện gì, có thể nhanh chóng tìm về, cũng cầu nguyện cho mẹ cậu hoặc là anh hai hay là chị dâu gì đó tới cũng được, để cậu ấy nhanh chóng nói việc này cho bọn họ……

Cũng may là lời cầu nguyện của cậu ấy linh một nửa, không bao lâu sau cậu ấy đã thấy anh hai cầm theo hộp cơm đi tới.

Sau khi cậu ấy nhìn thấy người thì lập tức gọi lớn: "Anh hai, anh hai……"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play