Tần nhị gia và Tần Dã liếc mắt nhìn nhau, sau đó bước vào căn nhà đó.
Căn nhà này đang hơ nóng giường, ngồi trên giường hơ là người cha già rất lớn tuổi nhưng vẫn còn minh mẫn của đại đội trưởng.
Tần nhị gia vừa nhìn thấy ông ấy thì lại đưa một gói thuốc lá.
Tần Dã:……
Tuy nhiên, hành động đưa hộp t.h.u.ố.c lá của Tần nhị gia là lấy lòng ba của đại đội trưởng.
“Chào ông, tôi đến từ Bắc Kinh, tôi là anh họ của Tần Dã, tôi muốn hỏi một chút chuyện năm đó bà nội tôi tới nơi này, làm phiền ông có thể nói những chuyện mà ông biết được không?”
Ba của đại đội trưởng nhìn đại đội trưởng một cái, lại liếc nhìn Tần Dã một cái.
“Vốn dĩ, chuyện này tôi không nên nói, năm đó…… Tần Thắng Thực mang về một người, bà ấy nói không nhớ gì cả, dưới tình hình không có chỗ ở, chỉ có thể ở lại trong nhà của Tần Thắng Thực…… Làm vợ ông ta.”
Nói tới đây, ông ấy tạm ngưng một chút, “Lúc vợ Tần Thắng Thực đến, bụng đã được hai tháng, là do bà vợ của tôi đi xem, bởi vì lúc ấy suýt chút nữa không giữ được đứa nhỏ, chẳng qua lúc ấy chuyện bà ấy mang thai bị yêu cầu giữ kín.”
“Thật ra, bà nội Tần Dã cũng không phải thật sự trở thành vợ chồng với Tần Thắng Thực, cơ thể bà ấy vẫn luôn không tốt, nhưng bà ấy đúng là rất thông minh, lúc bà vợ tôi xem bệnh cho bà ấy thì bà ấy đã đưa cho bà vợ tôi một cái rương gỗ có khóa kêu bà vợ tôi bảo quản, sau đó bà ấy lại khó sinh…… Trước khi lâm chung, bà ấy cố ý giao lại chiếc rương gỗ đó chờ đến khi con trai bà ấy lớn lên thì giao cho cậu ấy.”
May là bà vợ tôi không phải là người tham lam, nếu không, cái hộp đồ đó không chừng thuộc về nhà người ta rồi.
Việc này bà vợ ông ấy còn giấu diếm cả nhà đấy, mãi đến sau này ông ấy mới biết được.
Tần nhị gia nghe thấy lời này thì trong lòng thở phào một hơi.
Không thật sự trở thành vợ chồng thì tốt.
Tuy rằng cho dù năm đó thật sự trở thành vợ chồng cũng là chuyện bất đắt dĩ, cũng không thể trách móc nặng nề gì, nhưng như bây giờ vẫn là tốt nhất.
Ít nhất không uổng công ông cụ nhớ thương.
“Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn!” Một trăm đồng tiền đó cho không uổng phí.
“Không cần.” Ba của đại đội trưởng liếc nhìn con trai, “Con còn không trả lại tiền cho người ta?”
Đại đội trưởng Tần:……
Tần nhị gia vội vàng nói: “Không cần, đây là quà cám ơn! Cám ơn năm đó các người đã vì bà nội tôi mà giữ lại di vật của bà ấy.”
Cuối cùng, anh ấy không lấy tiền rồi cùng Tần Dã rời khỏi nhà đại đội trưởng.
Trên đường đi, Tần nhị gia có chút trầm lặng.
Sau khi đi được gần nửa đoạn đường, lúc này anh ấy mới mở miệng nói: “Tần Dã, nếu năm đó bà nội cậu và nhà họ Tần đó không có chút quan hệ gì thì tôi muốn khôi phục danh dự của bà ấy, như vậy, sau này lúc dời mộ thì cũng dễ giải thích. Mộ bà nội cậu chắc chắn là phải dời về. Tôi nghĩ bà ấy cũng đang mong được về nhà.”
“Làm như thế nào?” Tần Dã hỏi.
Nếu không có quan hệ gì với ông cụ nhà họ Tần, vậy thì anh cũng không muốn bà nội anh mang danh vợ của ông cụ nhà họ Tần.
“Việc này cậu đừng lo, để tôi.” Hai Tần nói như vậy.
Tần Dã thấy vậy, gật đầu.
Lúc này, La Thành vừa đến đúng lúc, Hai Tần lập tức nói với Tần Dã: “Tần Dã, cậu về nhà trước đi, tối nay chúng ta lại nói chuyện, bây giờ tôi và La Thành đi dạo trong thôn này một chút.”
Tần Dã không ý kiến, anh rời đi ngay.
Sau khi Hai Tần nhìn thấy Tần Dã đi rồi, anh ấy nhìn về phía La Thành đang đi tới, “Thế nào? Có điều tra được chút gì không?”
La Thành vừa mới đi một vòng trong thôn, đúng là anh ấy đã phát hiện được rất nhiều thứ.
Bao gồm cả chuyện toàn bộ thôn có ấn tượng không tốt với cả nhà Tần Dã, dường như người trong thôn đều xem ba anh em nhà Tần Dã là ngôi sao chổi.
Tần nhị gia tức giận vô cùng, vốn dĩ khi nhìn thấy sân nơi Tần Dã ở thì anh ấy đã cho rằng cuộc sống hiện giờ của Tần Dã còn ổn.
Sự cực khổ cũng đỡ hơn thời kỳ đói khổ một chút.
Lại không ngờ cuộc sống cực khổ của người ta lại không như anh ấy nghĩ, mà là quá sức thê thảm, tình cảnh ba anh em suýt nữa đã c.h.ế.t vì đói.
Bị toàn bộ thôn bài xích và tránh tiếp xúc là cảm giác gì?
Anh ấy khó có thể tưởng tượng được.
Chẳng trách năm đó bà nội lựa chọn chờ đợi ở nhà Tần Thắng Thực mà không hé răng một lời, tất cả đều vì để đứa con trong bụng có thể sống tốt.
Đây là lời đồn đại đủ g.i.ế.c c.h.ế.t người.
Ánh mắt trở nên lạnh lẽo, “Chúng ta đến nhà Tần Thắng Thực.”
La Thành lập tức gật đầu.
Còn về phần Tần Thắng Thực ở nơi nào, vừa rồi La Thành cũng đã điều tra được, xuất thân của anh ấy chính là lính trinh sát ưu tú nhất, mặc dù đã xuất ngũ, nhưng năng lực trinh sát vẫn còn.
Đây cũng chính là lý do vì sao anh em họ cùng nhau đi tìm người.
Hai người đi tới cửa nhà Tần Thắng Thực.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT