Hai ông cháu lên chùa thắp hương xong trở về, Lương Thế Phong có lời muốn nói nhưng lại do dự rất lâu, Chu Nặc nghiêm túc bảo đảm với ông: “Ông yên tâm đi, cháu biết nên làm thế nào.”
“Nhưng… Ài, lời thầy bói đó nói không thể không tin, cháu phải nghĩ cho kỹ, người như Tần Kiền và nhà họ Thạch, chúng ta không chọc vào được, nhà chúng ta sắp được đền bù quy hoạch rồi, sau này ông nhất định sẽ giúp cháu cơm áo vô lo.”
Đối mặt với sự khuyên bảo tận tình của ông, Chu Nặc chỉ có thể gật đầu và gật đầu.
Sau khi rời khỏi tiểu khu, Chu Nặc tìm một tiệm cafe để uống cafe, cô không vội rời đi mà ngồi ở gần cửa sổ của tiệm cafe, vô tình nhìn những chiếc lá rơi xuống đất, dáng vẻ rất u buồn.
Khương Vũ Tình đến bàn đối diện cô ngồi xuống, phục vụ mang đến một ly cafe, tình cờ ánh mắt hai người chạm vào nhau, cả hai đều ngơ ngác, Khương Vũ Tình cầm ly cafe đến ngồi đối diện Chu Nặc.
“Trùng hợp thật đấy, ở đây lại tình cờ gặp được cậu.”
Chu Nặc không có tâm trạng, lười biếng nói: “Lâu rồi không gặp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play