Tòa chung cư này được thiết kế theo kiểu hai hộ dùng chung một thang máy, Chu Nặc và nhà đối diện đều không lắp camera ở ngoài cửa, những nơi có camera giám sát trên các tầng là thang máy và cửa ra vào chung cư, muốn xem lại camera giám sát thì cần tìm quản lý chung cư nên bọn họ cùng đi kiểm tra xem có người khả nghi hay không.
Bởi vì Chu Nặc ra ngoài cả ngày, muốn xem lại camera cần rất nhiều thời gian nhưng cảnh sát rất có trách nhiệm, lại còn có Tiểu Triệu hỗ trợ nữa. Quản lý chung cư không bằng lòng nhưng cũng chỉ có thể phối hợp điều tra, camera ban ngày thì không có vấn đề gì nhưng đến buổi tối thì có một người đàn ông lôi thôi lếch thếch khiến mọi người chú ý, anh ta đi thang máy tới tầng mười bảy, dừng lại trong thang máy hồi lâu mới đi ra, trốn trong thang máy để quan sát tình hình, lúc ở cửa ra vào còn ngẩng đầu nhìn lên camera.
Cảnh sát thuận miệng hỏi quản lý một câu, khỏi nói cũng biết người ta không biết, anh ta cảm thấy người này không hợp với hoàn cảnh chung cư, huống chi còn tránh né camera giám sát, anh ta ra vào cửa với tư thế hai tay đút túi, quần áo mùa hè mỏng manh, không khó nhìn ra trong túi áo anh ta còn chứa thứ khác.
Toàn bộ hai vạn tiền mặt trong nhà Chu Nặc đều không cánh mà bay, sau khi cô giải thích sự việc xong, trong lúc vô tình quay đầu nhìn chủ nhà đi theo xem náo nhiệt thì ai ngờ chủ nhà lại né tránh ánh mắt của cô, có chút hoảng hốt nói: “Trong nhà tôi còn có trẻ con, phải về rồi.”
“Bà biết người này không?”
Chủ nhà lắc đầu: “Tôi không biết.”
Chu Nặc nhìn về phía cảnh sát, bây giờ chỉ có kẻ ngốc mới không nhìn ra được vẻ bất thường của chủ nhà, cảnh sát đi thẳng tới trước mặt chủ nhà rồi nói: “Bà thật sự không biết sao? Bao che cho tội phạm là phạm pháp đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT