Chu Nặc từ nhà vệ sinh đi ra đã thấy trên bàn vừa có cháo lại còn có cả bánh bao, còn có bánh rán mua ở dưới lầu, cô chưa từng nghĩ Tần Kiền lại tinh tế như vậy.
Đây là lần đầu tiên hai người cùng nhau ngồi ăn sáng, trên bàn ăn rất yên tĩnh, Chu Nặc tập trung ăn uống nhưng dần dần cô lại cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cô ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Tần Kiền cũng đang nhìn chằm chằm mình.
“Sao vậy ạ?”
Tần Kiền hắng giọng, chột dạ lắc lắc đầu rồi cười: “Anh còn tưởng rằng mình đang mơ.”
Tối hôm qua anh không ngủ được, sáng sớm dưới mắt vẫn còn quầng thâm nhưng lời nói lại đáng yêu đến lạ.
“Sớm biết như vậy em nên ức hiếp anh thêm một chút, vậy anh cũng sẽ nghĩ rằng là đang mơ, sẽ không oán giận.” Chu Nặc không quá cảm động, cô thuận miệng nói đùa một câu.
Tần Kiền chăm chú nhìn cô, không biết là đang nghĩ tới điều gì mà anh mím môi cười rồi lại nhặt một quả trứng lên, bóc vỏ đưa cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play