“Cô đã mơ thấy những gì?” Lương Gia Ý cố tìm hiểu xem nhưng không tìm thấy giấy vết gì, cô ta cảm thấy đây là một cái cớ mà Khương Vũ Tình mượn để che giấu đi sự tái sinh của mình.
Khương Vũ Tình tỏ vẻ bí mật nói vào tai Lương Gia Ý, mặc dù Lương Gia Ý không thích người khác đến gần mình như vậy nhưng phải đành cố chịu để nghe cô ta nói: “Cách đây không lâu chị đã gặp Chu Nặc, vốn dĩ muốn liên lạc và nối lại mối quan hệ như trước đây, nhưng cô ấy lại thờ ơ xem chị như là một người hầu, bộ dạng như một đại tiểu thư, chị rất buồn, sau khi về nhà thì có uống chút rượu rồi nằm mơ, mơ rằng chị đã cố gắng hết sức để lấy lòng cô ấy nhưng đều không có kết quả như ý muốn, giấc mơ này có thể không phải là sự thật, nhưng chị sợ sau này, sợ điều đó sẽ thực sự biến thành sự thật nên rất ít khi tiếp xúc với cô ấy, bây giờ xem ra Chu Nặc thật sự rất toan tính.”
Sau khi Lương Gia Ý nghe xong thì im lặng, sau đó cô gượng cười cũng không nói xấu Chu Nặc: “Nhưng chỉ là mơ thôi, không lẽ là thật sao?”
Khương Vũ Tình bĩu môi, bộ dạng rất chán nản: “Ai biết được cuối cùng có phải là thật hay không, dù sao đi nữa bây giờ chị cũng rất ghét Chu Nặc.”
Hai người tách ra, Lương Gia Ý chậm rãi bước đi, trái tim vừa mới dâng lên cũng từ từ rơi xuống, giấc mơ mà Khương Vũ Tình nói đến thật sự rất khó phân biệt đó là thật hay là giả, nhưng giữa mơ và tái sinh thì vẫn có sự khác biệt, nên cách an toàn nhất vẫn là bí mật quan sát hành động của Khương Vũ Tình.
Hà Linh Lợi thấy cô ta trở về với tâm trạng không tốt, trong lòng khá lo lắng: “Con và Khương Vũ Tình đã nói những gì ở bên ngoài vậy?”
“Không, không có gì.” Cho dù là mẹ ruột nhưng Lương Gia Ý cũng không định nói thẳng cho bà ta biết, bởi vì rủi ro của chuyện này quá lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT