Thạch Thành An cư xử hòa nhã, không khác gì với cách Lương Thế Phong đối xử với Tần Kiền, hơn nữa gia đình họ Thạch cũng không có thân thích lung tung lộn xộn nào cả, ăn bữa cơm trưa trong sự yên tĩnh, cô ngồi ở giữa nhìn Tần Kiền và Thạch Thành An đấu trí đấu dũng vì muốn cho ông nội uống ít rượu, cuối cùng Thạch Thành An đưa cho Chu Nặc một bao lì xì đỏ.
Trên đường về, Tần Kiền lái xe đưa cô về nhà.
Chu Nặc ngồi ở ghế phụ mở bao lì xì đỏ, chiếc bao lì xì này không dày bằng chiếc của ông Tần Kiền đưa ngày hôm qua, thoáng nhìn qua thì cũng có thể ước chừng được số tiền bên trong, bên bao lì xì đỏ này là một tấm chi phiếu mỏng, cô liếc nhìn số tiền, cũng tương đương với lần trước.
“Có phải ông ngoại của anh cho nhiều quá rồi không?” Mặc dù Chu Nặc đã chuẩn bị tinh thần, cô đã tính toán một con số vừa phải để hai gia đình đưa ngang nhau, nhưng cô không ngờ đến là Thạch Thành An lại cho nhiều như vậy.
“Anh không biết ông ngoại cho bao nhiêu, cho nhiều hay ít vậy?”
Chu Nặc lặng lẽ nói: “Hai triệu tệ.”
Tần Kiền vội liếc nhìn cô, không biết cho nhiều như vậy thì cô sẽ tức giận hay vui mừng, anh cân nhắc một lát rồi giải thích thay cho ông ngoại: “Ông ngoại rất thích em, huống chi anh cũng đáng giá mà, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play