Lương Gia Ý nói xong thì ngắt điện thoại.
Chu Nặc thăm dò thử gửi cho Tần Kiền một tin nhắn xin nghỉ phép, cô nhớ về giấc mơ ngày hôm qua, từng trận ớn lạnh chợt ùa tới, tại sao cô lại mơ giấc mơ như vậy cơ chứ, tuy hiện tại đúng là cô một thân một mình đối kháng với hai nhà hào môn, nhưng nói rõ ra thì bên trong cũng không có chuyện gì liên quan đến cô mà?
Tuy có thể nói thân thế này quả thực có chút thê thảm nhưng mà Chu Nặc lại không hề cảm thấy bản thân đáng thương, đáng tiếc nguyên chủ không chống đỡ nổi những ngày buồn bã nhất, nếu cô ấy có thể kiên trì sáu năm, sau này sống vui vẻ chút là được rồi.
Mặc dù hiện tại Chu Nặc cảm thấy thân thế của mình so với Lương Gia Ý còn phù hợp với thiết kế cho nữ chính ngược văn hơn...
Sau khi xem xong tin nhắn cô gửi đến, Tần Kiền nhanh chóng trả lời một câu được, qua một lúc anh lại nhắn thêm một câu “Nếu như cần anh giúp gì thì cứ nói một tiếng.”
“Cảm ơn anh, nếu như cần giúp gì tôi nhất định sẽ nói.” Chu Nặc muốn gọi một tiếng Tần tổng nhưng nghĩ Tần Kiền nói một câu không rõ ràng như vậy cô lại không biết gọi người ta thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT