Anh vừa mở miệng, Hà Linh Lợi lập tức do dự không biết có nên nói tiếp hay không, nhưng ở đây người theo phe bà ta cũng không có mấy người, nhưng nếu bỏ qua cơ hội này thì Lương Gia Ý sẽ không hài lòng, cho nên bà ta lập tức đổi thành vẻ mặt đáng thương hối hận: “Năm đó là do Lưu Kỳ tráo con, mẹ cũng mới biết thôi! Chính bà ta đã tráo con của mẹ, mẹ cũng đành phải làm theo thôi!”
“Cái gì? Cái gì mà tráo con?” Tần Thư Hàn sợ ngây người, cũng không ngờ chuyện lại cẩu huyết như vậy.
Hà Linh Lợi vô cùng đau buồn nói: “Lúc trước Lưu Kỳ làm đầu bếp ở nhà chúng ta, thời gian hai bọn ta mang thai không cách nhau nhiều lắm, lại sinh cùng ngày cùng bệnh viện, mấy đứa trẻ lớn lên cũng không khác nhau là mấy, nhất định là do Lưu Kỳ muốn con bà ta được sống trong vinh hoa phú quý nên mới tráo con!”
Bà ta thề son sắt, Lương Gia Ý bỗng nhiên bừng tỉnh.
Chu Nặc nhíu mày, nhưng mà cô chưa kịp nói gì thì Tần Kiền đã bình tĩnh hỏi: “Tôi đã điều tra chuyện cô Lương đã trải qua, nghe nói bố mẹ cô mất do tai nạn xe cộ, vì bảo vệ cô nên mới mất, đúng không?”
Trong phút chốc cả phòng chìm vào tĩnh lặng.
Năm sáu người đứng tụm lại một chỗ tán gẫu chuyện cũ, nhưng mà đa phần những người liên quan khi ấy đều là trẻ sơ sinh, căn bản không hề biết sự thật, Hà Linh Lợi khẳng định Lưu Kỳ, người được cho là mẹ ruột của Chu Nặc năm ấy đã đánh tráo hai đứa trẻ, ai mà xác nhận được lời bà ta nói là thật hay giả cơ chứ.
Nhưng Tần Kiền cứ mở miệng nói chuyện là Lương Gia Ý lại vô cớ run rẩy toàn thân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT