Diệp Đường chạy một quãng dài mới thở hồng hộc dừng lại ven đường, thấy cánh tay nhói lên từng hồi một.
Cứ như thể người bị cắn là cô.
Ban nãy tức điên nên cô chẳng quan tâm gì mà cắn rất ác.
Tần Thiệu Sùng vừa buông tay là cô chạy luôn, cũng không để ý nét mặt của anh, có lẽ là rất đau.
Tần Thiệu Sùng không đuổi theo. Diệp Đường chạy suốt một đường nên thở hổn hển hồi lâu mới lấy điện thoại ra đặt xe.
Chốt đơn xong, Diệp Đường ngồi bó gối, bất giác muốn khóc.
Sao lại chạy như thế? Đáng lẽ nên tìm được nhẫn mới chạy chứ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT